CÔ ĐƠN TRÊN MẠNG - Trang 312

Nếu không phải là ý thức, thì chắc chắn tiếm thức sẽ phải lãnh trách nhiệm
này. Bây giờ thì các bạn đã biết, tiềm thức của tôi quan tâm đến cái gì.
Cô nói và nép sát vào anh. Zbyszek bất thình lình rời khỏi bàn một cách rất
khoa trương. Rõ ràng là anh ta cú. Thêm vào đó cô gái người Pháp hoàn
toàn bỏ qua anh ta và vẫn ngồi lại. Jennifer làm như không nhận thấy tất cả
những chuyện đó. Cô im lặng. Rồi cô nắm tay anh dưới gầm bàn và nói: -
Mình đi đi. Hãy quay lại với ngày đầu tiên của chúng mình trong ngày cuối
cùng này của chúng mình.
Cô lôi anh ra khỏi phòng và bắt đầu chạy dọc hành lang về hướng Viện
anh. Khi họ đến trước giảng đường mà anh nhớ rất rõ kể từ lễ đặt tên anh
ấy, cô dừng lại, và như lần ấy cô đưa anh vào phòng. Khi giống như lần ấy,
cô quỳ trước mặt anh và như lần ấy, họ lách cách bật tắt đèn neon, anh nghĩ
rằng tuy nhiên, đây không phải là deja vu, không phải là ảo giác. Lúc này,
đây là Jennifer của anh. Sau đấy, khi họ đang ép sát vào nhau và khóc trong
giảng đường tối om ấy, cô thì thầm:
- Jakub, em yêu anh vô cùng, em không thể hình dung ra ngày mai sẽ ra
sao.

Một cái lắc vai kéo anh ra khỏi dòng suy nghĩ. Blues kết thúc. Cô gái nhảy
ngồi trước mặt anh.
- Anh uống drink của tôi và ở chỗ ly mà tôi để lại dấu son môi.

Đó không phải là Jennifer.
- Xin lỗi. Tôi mải nghĩ quá. Rất xin lỗi. Tôi sẽ mua đền chị drink ngay. Tại
tôi sơ ý. Tôi lơ đễnh như vậy đấy. Mong chị thứ lỗi.
- Có gì đâu. Anh không cần phải xin lỗi. Được quan sát anh, quả là điều đặc
biệt. Anh ngồi, nhắm mắt và mút chiếc ly này.
Cô lấy chiếc ly ra khỏi tay anh và đi về phía quầy bar, cạnh đó dàn nhạc
đang thu dọn nhạc cụ.
- Chị nhảy đẹp lắm. Có thể chị là người đảo Wight? – anh gào lên theo cô
ta.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.