CÔ ĐƠN TRÊN MẠNG - Trang 36

có hai người để cùng "giữ cái nắp". Tôi không thể chỉ có một mình. Thậm
chí cả khi để cho một ai đó ngủ cạnh mình, thì bao giờ cũng hoá ra là mình
tôi phải giữ cả hai cái nắp. Ngoài ra, với tôi, khó hơn từ bản chất. Bởi tôi
vốn dĩ là người nông thôn. Dublin không làm thay đổi điều đó. Đảo bao giờ
cũng là một cái làng. Một cái làng trên vách đá. Một cái làng đẹp nhất mà
tôi từng biết. Nhưng tôi không muốn quay về đó. Sau đó mới thấy rằng tôi
tuyệt nhiên không phải quay về.
Có lần sau khi xem opera và sau bữa tối, cái bữa tối không là gì khác ngoài
việc vừa ăn món trứng cá muối vừa chia nhau "phần lẻ" của một ngân hàng
nhỏ giữa hai ngân hàng lớn, giám đốc của một trong hai ngân hàng lớn hỏi
tôi có ở Notting Hill không - tôi nhận được giấy mời vì là một "người dự
báo phân tích chứng khoán tin cậy của thế hệ trẻ", theo ngôn ngữ thông
dụng của ngân hàng thì có nghĩa là tôi có bộ ngực to nhất của phòng ngân
phiếu. Khi tôi vừa đùa vừa trả lời rằng tôi không đủ khả năng có nhà ở
Notting Hill, thì ông ta cười, chỉ vào hàm răng trắng không thể tả được và
nói rằng chắc chắn sẽ sớm thay đổi, còn bây giờ thì đằng nào cũng chẳng
có ý nghĩa gì, vì "bất kể chị ở đâu, tôi cũng sẽ luôn ở bên cạnh". Tôi hiểu
điều này rất chính xác. Thậm chí tôi còn thích câu trả lời ấy. Thực ra ông ta
là người Pháp, nhưng lại nói - đây là một ngoại lệ đặc biệt - tiếng Anh với
trọng âm Mỹ. Ở ông tôi còn thích điều này nữa, tuy là một nhân vật quan
trọng nhất trong toàn bộ lĩnh vực ngân hàng này, nhưng khác với tất cả
những người khác, ông im lặng suốt buổi tối. Ngoài ra ông còn hôn tay tôi
lúc gặp. Sau bữa tối, chúng tôi cùng đi ra.
Ông ở Park Lane Hotel. Ông bị vô sinh. Sau Eljot, không một người đàn
ông nào tình cảm đến thế như ông vào cái tối hôm ấy. Buổi sáng khi tôi
thức dậy trên giường của ông thì không thấy ông đâu. Một tuần sau ông
hỏi, liệu tôi có muốn điều hành một "chi nhánh quan trọng về mặt chiến
lược của ngân hàng chúng ta ở Notting Hill" không. Tôi không muốn. Sau
bữa trưa tôi gọi điện cho ông để hỏi, liệu ông có một "chi nhánh nào đó
quan trọng về mặt chiến lược" ở Surrey không. Surrey cũng như Đảo,
nhưng ở trên đất liền. Tối hôm đó ông từ Lyon bay đến để nói với tôi trong
bữa tối rằng "tất nhiên là có một chi nhánh như vậy, bắt đầu từ hôm nay".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.