toà nhà thuộc sở hữu công cộng , tấn công cán bộ nhà nước , bẻ khoá , còn
cả ý đồ cướp đoạt ngoại tệ nữa chứ .Anh bị đuổi khỏi đại học tổng hợp , và
hai tuần sau , khỏi trường bách khoa.
Một tuần sau thì Natalia bay về .Không một ai đi đón cô ấy .Bố Natalia
nằm bất tỉnh trong bệnh viện .Sau cái hôm thông báo cho anh về cái chết
của Natalia , ông say rượu , đi theo đường tàu điện về nhà .Tại một bến tàu
điện sau khúc quành , ông đã bị một chuyến tàu điện sớm cán phải .Người
lái tàu không thể nhìn thấy ông được . Những người làm chứng kể lại rằng
ông không hề chạy khi thấy tàu điện đang lao thẳng về mình .
Bình thường thì các thi hài được chuyên chở bằng máy bay trong những
chiếc quan tài kẽm đặc biệt .Điều này thậm chí đã được ghi trong Công ước
về Quyền Con người của ONZ .Natalia được chở trong một cái tủ lạnh
thường được các hãng hàng không dùng để chứa những xuất thức ăn đựng
trong các hộp nhựa dành cho hành khách trong các chuyến bay đêm .Họ lấy
các ngăn kim loại ra và đặt xác của Natalia vào trong đó .Ở Lvov không có
quan tài kẽm cho Natalia .Mà bố cô ấy lại đang nằm bất tỉnh trong bệnh
viện nên không thể gọi điện cho một nhân vật quan trọng nào đó để có thể
có được .
Anh đến lễ tang mấy tiếng sau tang lễ .Lúc ấy không còn ai .Ngôi mộ được
đắp bằng cát vàng và được phủ những vòng hoa, những bó hoa. Anh nhìn
vào tấm bảng trắng ghi họ tên cô ấy. Anh không còn nước mắt để khóc nữa.
Anh suy nghĩ làm thế nào để chịu đựng nỗi sự im lặng của Chúa. Anh cảm
thấy trong lòng trống rỗng. Anh đến nghĩa trang không mang theo hoa. Với
anh , thế nào cũng được. Ngoài nỗi tức giận của Chúa, anh không cảm thấy
gì hết. Những chỉ là anh tưởng thế. Có một lúc, anh nhìn ngôi mộ và những
vòng hoa.Ngay cạnh cây thánh giá là vòng hoa to nhất.Trên nền dải băng
đen anh đọc thấy dòng chữ vàng:"Con vẫn biết rằng con không đi
xa.Những người luôn yêu con: Mẹ và Jakub ".
Có những khoảnh khắc, khi mà nỗi đau lớn đến mức ta như ngạt thở. Đó là
cơ chế thật khôn ngoan. Anh nghĩ là nó đã được tự nhiên rèn luyện rất
lâu.Ngạt thở, nghĩa là bạn tự cứu được mình và trong chốc lát quên đi nỗi
đau một cách trực giác. Bạn sợ sự trở lại của trạng thái ngừng thở và nhờ