CÓ ĐƯỢC LÀ NGƯỜI - Trang 140

Cái cậu Kraus này hồi là dân thường hẳn phải tốt lắm: cậu ấy sẽ không sống
lâu được ở trong này, điều đó có thể thấy từ cái nhìn đầu tiên, như một định
lý toán học. Tôi tiếc mình không nói được tiếng Hung, sự xúc động của cậu
ấy đang trào lên vỡ đập và biến thành một biển những từ tiếng Magyar
không hiểu nổi. Tôi chẳng hiểu được gì ngoài tên tôi, nhưng từ những cử chỉ
trang trọng tôi hiểu cậu ấy hứa và cầu chúc.

Tội nghiệp cậu ngốc Kraus. Nếu cậu ấy biết không phải thế, tôi hoàn toàn
không mơ thấy cậu ta, với tôi ngoài một giây lát ngắn ngủi kia cậu ấy cũng
chẳng là gì hết, cũng như tất cả ở dưới này đều chằng là gì ngoài cái đói bên
trong, cái lạnh và mưa bên ngoài.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.