CÓ ĐƯỢC LÀ NGƯỜI - Trang 19

DƯỚI ĐÁY SÂU

Chuyến đi dài không quá hai mươi phút, rồi chiếc xe tải dừng lại. Chúng tôi
thấy một cánh cửa lớn với dòng chữ sáng chói bên trên (ký ức về nó vẫn còn
ám ảnh tôi trong những giấc mơ): ARBEIT MACHT FREI, công việc mang
đến tự do.

Chúng tôi xuống và được đưa vào một căn phòng lớn trống trơn chỉ được
sưởi ấm qua loa. Sao mà khát thế! Dòng nước yếu ớt chảy trong bộ tản nhiệt
khiến chúng tôi như phát cuồng: đã bốn ngày chúng tôi không được uống. Ở
đây thì lại có vòi nước: phía trên là một tấm biển ghi cấm uống vì nước bẩn.
Vớ vẩn, vái tôi thì cái biển ấy rõ chỉ là trò đùa, "bọn họ" biết chúng tối đang
chết khát, thế mà Wassertrinken Verboten. Tôi rủ những người khác cùng
uống, nhưng rồi phải nhổ ra, nước lạnh và lợ, có vị bùn. Đây thật là địa
ngục. Thời đại bây giờ địa ngục chắc thế này đây, một căn phòng lớn, trống
trơn còn chúng tôi phải đứng mệt mỏi, vòi nước nhỏ giọt những nước thì
không thể uống. Chúng tôi chờ một cái gì khủng khiếp nhưng chẳng có gì
xảy ra, mäi vẫn không xảy ra gì hết. Biết nghĩ thế nào đây? Không thể nghĩ
nổi nữa, chúng tôi như thể dä chết rồi. Vài người ngồi xuống đất. Thời gian
trồi qua nhỏ giọt.

Chúng tôi chưa chết; cánh cửa mở ra và một tên SS phì phèo thuốc lá bước
vào. Hắn ta chậm räi nhìn chúng tôi, hỏi: "Wer kann Deutsch?

[6]

" Một người

tôi chưa nhìn thấy bao giờ tiến lên, tên anh ta là Flesch; anh ta sẽ là phiên
dịch của chúng tôi. Tên SS làm một bài diễn thuyết dài và lạnh lùng: phiên
dịch dịch lại. Phải xếp thành hàng năm người một, người nọ cách người kia
hai mét; sau đó phải cởi đồ và gói quần áo lại theo đúng quy định, đồ len
một bên và những đồ còn lại bên kia, cởi giày nhưng phải cẩn thận đừng để
bị lấy mất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.