CÓ ĐƯỢC LÀ NGƯỜI - Trang 56

Nhưng chúng tôi không biết mình sẽ đi về đi đâu. Có thể chúng tôi sẽ vượt
qua bệnh tật và thoát được các cuộc chọn lọc. Có thể chúng tôi cũng chịu
được cả công việc và cái đói gặm nhấm chúng tôi: rồi sau thì sao? Ở đây,
tạm thời xa được những lời chửi rủa và đánh đập, chúng tôi có thể quay lại
với mình, suy ngẫm, và hiểu rằng chúng tôi không thể quay lại được nữa.
Chúng tôi đã đến đây trong các khoang xe bịt kín, đã thấy vợ con đi mất vào
chốn hư vô, chúng tôi bị biến thành nô lệ, đi đều cả trăm lần tiến lên rồi
quay lại trong sự cực nhọc câm lặng, linh hồn đã tắt ngấm trước khi chết vô
danh. Chúng tôi sẽ không được trở lại. Không ai được rời khỏi đây, để có
thể mang ra ngoài không chỉ dấu ấn trên da thịt mà cả câu chuyện buồn về
người đã nhẫn tâm làm gì với người ở Auschwitz.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.