CÔ GÁI BĂNG TUYẾT - Trang 102

Một người từng trải như nam tước Cu-béc-Tanh mà cũng phải kinh ngạc

trước tính cách riêng và tinh thần thể thao bạo dạn của cô gái Hoa Kỳ này.

- Vậy cô đã học điều khiển thuyền ở đâu?

- ở những người Anh-điêng, trên sông Đi-ê, từ khi tôi còn bé. Vào mùa

xuân tới khi băng tan trên mặt sông, ông Xanh Vanh-xăng và tôi sẽ giúp ông
những bài học vỡ lòng về lái thuyền. để khi trở về xã hội văn minh ông sẽ
có thêm những hiểu biết mới về nghề sông nước. Tôi tin chắc môn thể thao
này sẽ làm ông vui thích.

Ông nam tước quay sang Phrôna:

Ông Xanh Vanh—xăng và tôi là chỗ quen biết cũ. Vì thế cho nên tôi mới

dám đùa bỡn với ông ấy. Đúng thế không, ông Xanh Vanh-xăng?

Grê-gô-rô gật đầu xác nhận nên Phrôna cười hỏi:

- Vậy chắc chắn ngài nam tước đã gặp ông ở đâu đó trên trái đất này rồi

chứ gì?

- Ở Iôkôhama, Xanh Vanh-xăng đáp lại ngay. Cách đây đã 11 năm, trong

mùa anh đào đang nở hoa nhưng nam tước Cu-béc-Tanh đã đánh giá tôi sai
lầm quá: tôi càng bắt đầu nói nhiều về mình thì tôi càng không dứt ra được.

- Ông là một tấm gương hy sinh cho tình bạn! Phrôna nói. Ông kể những

chuyện phiêu lưu của ông hấp dẫn quá đến nỗi người nghe cứ muốn hành
hạ ông mãi thôi.

- Tôi rất thích được nghe một câu chuyện sông nước. Một câu chuyện

khủng khiếp!... đến phải dựng tóc gáy lên ấy. Ông nam tước khẩn khoản.

Thế là mọi người xích ghế lại gần cái lò sưởi của bà Xô-vin và Xanh

Vanh-xăng bắt đầu kể về cái vực nước ở Bôx Ca-niông, về quãng nước

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.