CÔ GÁI BĂNG TUYẾT - Trang 11

- Xin cô đừng giận. Gã lái thuyền tỏ ý xin lỗi. Cô biết đấy, tôi đã rất cố

gắng.

- Tôi biết lắm. Cô gái vẫn vui vẻ đáp lại.

- Ôi, không phải vì tôi yêu cái nghề sông biển này đâu. Tôi phải xoay xở

để kiếm được vài đô-la một cách lương thiện, thú thực với cô, làm ăn cách
này theo tôi là chân chính nhất nếu tôi không gặp nhiều chuyện rủi ro thì
bây giờ chắc tôi đã có mặt ở Klông-đai rồi. Nhưng rủi ro là thế đấy, tôi đã
mất hết mọi thứ trang bị ở Đèo gió khi đã đi được nửa đường, sau khi đã
vượt qua khe...

Xoạt! Bụp!

Lại một vẩy nước tung tóe lên đầu cô gái. Những giọt nước chảy ròng

ròng xuống cổ làm cho cô gái rùng mình.

- Giỏi lắm! Cô đủ nghị lực để thành công ở đấy đấy. Gã nói bằng giọng

khích lệ Phrôna. Cô tới đằng kia phải không?

Cô gái gật đầu đáp lại.

- Như tôi đã kể với cô lúc nãy, sau khi mất hết trang bị, tôi trở lại vùng

ven biển. Khi đó tôi chẳng còn xu nào nhưng tôi vẫn muốn kiếm được cái gì
đó để mua lại trang bị mới. Chính vì thế mà tôi có nâng giá chở thuyền lên
một chút. Cô không để tâm chứ? Tôi cũng không tồi hơn những kẻ khác
đâu, chỉ vì tôi phải trả những 100 đô-la cho con thuyền mướp này trong khi
nó chỉ đáng giá 10 đô-la ở Mỹ. Và những cái khác nữa cũng thế thôi. Trên
con đường mòn Ska-nê kia chẳng hạn, một chiếc đinh đóng móng ngựa giá
25 xu. Cô có tưởng tượng được không... một gã vào trong quán rượu và gọi
một cốc uytki giá nửa đôla. Uống xong, gã trả hai chiếc đinh đóng móng
ngựa. Thế là cả chủ và khách đều hài lòng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.