CÔ GÁI BĂNG TUYẾT - Trang 9

- Và cái miệng thì độc địa và leo leo.

- Nghề của ta là phải thế. Ta phải đối phó với lũ cá mập các anh. Anh

dám gọi ta là cướp biển trong khi anh bắt hành khách ngồi chất như cá hộp,
lại còn bắt họ phải trả đắt gấp đôi giá vé hạng nhất. Anh cho hành khách ăn
suất cơm thường của thủy thủ và để họ ở bẩn hơn cả chuồng lợn. Ta mà là
cướp biển thì anh là gì?

Một hành khách mặt đỏ như gà chọi vì rượu thò đầu ra ngoài lan can tàu

hét lên với viên thuyền trưởng:

- Ông Tư-stông! Tôi yêu cầu bốc hàng của tôi lên ngay lập tức. Ông

nghe rõ chưa? Năm mươi con chó của tôi đang ăn thịt lẫn nhau trong các
chuồng bẩn thỉu của ông đấy, ông sẽ biết tay tôi nếu ông không đưa chúng
lên cho sớm. Ông làm tôi thiệt hại bạc ngàn mỗi ngày. Tôi yêu cầu ông
chấm dứt cái trò này đi, tôi không chịu nổi nữa đâu, đùa dai thế đủ rồi! Tôi
sẽ kiện và cho công ty của ông phá sản, thật đấy, thật như tên tôi là That
Phec-guy-sơn đấy. Khôn hồn thì động đậy đi một tý, vì ông đã biết tên That
Phec-guy-sơn là thế nào rồi.

- Ta mà là cướp biển ư? Gã ca-nô vẫn lẩm bẩm một mình. Ta muốn biết

trong hai ta ai cướp biển hơn ai?

Tơ-stông khoát một cử chỉ để cho lão mặt đỏ đừng gào thét nữa rồi quay

sang phía cô gái:

- Tôi rất muốn tiễn chân cô lên tận bờ nhưng cô xem đấy chúng tôi bận

ngập đầu. Tạm biệt cô, chúc cô may mắn! Tôi sẽ cắt cử hai người lo hành lý
của cô. Sáng mai, chắc chắn họ sẽ giao lại cho cô tại cửa hàng.

Cô gái bíu lấy tay viên thuyền trưởng rồi bước xuống ca-nô. Sức nặng

của cô làm cho con thuyền hơi chòng chành vì nước ùa vào qua khe ván
sàn, làm ướt cả đôi giày ống của cô. Cô gái vẫn thản nhiên ngồi xuống ghế
băng phía sau và giấu chân dưới ghế:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.