CÔ GÁI BĂNG TUYẾT - Trang 118

Đại tá Tơ-rit-ta-nê cười, tay vẫn đùa với sợi dây buộc đồng hồ.

- Thế ông bạn còn muốn gì hơn nữa? Ngay ở cái xứ hẻo lánh này, đối

với cả anh lẫn tôi, cuộc sống đâu chỉ là cơm no, áo ấm, đúng thế không? Ai
cũng thế thôi, và có lẽ đối với Luy-xi còn hơn thế nữa, cô ấy cần cuộc sống
xã hội. Nếu anh cấm cô ấy lui tới tiệm nhảy, quán rượu thì anh muốn cô ấy
đi đâu? Đến trại lính để thăm bà vợ ông đại úy ư? hay đến thăm bà Xô-vin?
Anh có nhận thấy điều đó không...liệu anh có dám cặp kè với cô ấy giữa
ban ngày ban mặt ở đây không?

- Còn ông thì sao? Văng-sơ hỏi lại.

- Tôi ư? Tôi sẵn sàng. Ông đại tá đáp lại một cách tự nhiên.

- Tôi cũng vậy, chỉ có điều...

Anh ngừng lại và đưa cặp mắt buồn nhìn vào ngọn lửa

- Ông có để ý đến mối quan hệ của cô ấy với Xanh Vanh-xăng không?

họ tương đắc với nhau như kẻ cắp bà già: lúc nào cũng thấy họ đi cùng
nhau.

- Tôi cũng thấy khó chịu về việc ấy. Đại tá Tơ-rít-ta-nê nói. Tôi thừa

hiểu bụng dạ của tên Xanh Vanh-xăng. Luy-xi có một khu đất bở béo ở khu
đồi Pháp. Coóc-lít, anh hãy nhớ kỹ điều này: chúng ta có thể đoán được
chắc chắn ngày mà Phrôna sẽ kết hôn với gã này...nếu như một ngày nào đó
cô ấy ưng thuận lấy hắn.

- Sẽ là ngày nào?

Sẽ là ngày Xanh Vanh-xăng bỏ rơi Luy-xi.

Coóc-lít tở vẻ đăm chiêu, ông đại tá nói tiếp:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.