CÔ GÁI BĂNG TUYẾT - Trang 135

tưởng như suốt đời mình sẽ không còn bao giờ nhìn thấy cô nữa.

- Thật tội nghiệp cho ông.

- Cô đừng cười. Hiệu quả của cảnh đó rất kinh khủng.

- Thật ư?

- Xin bảo đảm với cô như vậy. Tôi cứ tưởng như dang sống trong đời

thực. Cô không phải là Nôra nữa mà là Phrôna và tôi cũng không còn là
Toóc-van mà thành Gri-gô-ri khi cô bước ra khỏi sân khấu với cái mũ trên
đầu và túi hành trang, tôi sợ không thể diễn tiếp nổi cho đến cuối màn kịch
khi cánh cửa xập lại sau lưng cô. Mãi đến khi màn buông xuống tôi mới hết
bàng hoàng và nhắc tôi trở về thực tế: tôi đã chạy theo cô trước con mắt của
khán giả.

- Thật ngạc nhiên, diễn viên đôi khi nhập vai đến như đang sống ngoài

đời!

- Không biết có phải?...

Hai người yên lặng đi bên nhau. Phrôna vẫn còn đang trong trạng thái

ngây ngất vì vẻ đẹp của vở kịch và tình cảm nhân vật mà cô thủ vai gây ra.
Hơn nữa, cô cũng đang có những ý nghĩ của một phụ nữ khi sắp bước vào
phút gắn bó hơn với một người đàn ông.

Lại một lần nữa, một vệt sáng rất lớn vạch lên trời một đường ngoằn

ngoèo, ánh sáng rực rỡ và đi rất xa, tung ra khắp mọi phía những dải lửa
bay lên đến tận chín tầng mây rồi hạ xuống ở đường chân trời. Cuối cùng,
rạng đông bắc cực bừng lên rạng rỡ.

Trong giây phút huy hoàng đó, sự lặng lẽ của mặt đất bỗng bị phá tan

bởi những tiếng hú dài của 10 ngàn con chó giống sói. Phrôna chợt rùng
mình nên Xanh Vanh-xăng đã quàng tay qua ngang lưng cô; vì sự đụng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.