CÔ GÁI BĂNG TUYẾT - Trang 146

- Thường thường anh vẫn thức mà vẫn mơ màng hay sao? Ông hỏi rất

to.

- Ông định nói gì vậy? Gã nhà báo vui vẻ hỏi lại.

- Nói thực ra, tôi vừa gặp Luy-xi và thấy vết chân của chị ta dẫn thẳng

đến nhà anh. Anh phải coi chừng, cô gái này miệng lưỡi độc địa lắm đấy.
Mat cười mỉa mai.

- Thật đúng là chuyện dây vào là phiền hà với những người phụ-nữ như

cô ta. Xanh Vanh-xăng lên án ngay. Chỉ là chuyện ngó nghiêng, vui chơi
chốc lát thôi, nhưng họ lại cứ muốn dây dưa mãi.

- Người ta thường khó mà từ bỏ đươc những đam mê cũ, đúng thế

không?

- Tôi cũng nghĩ thế. Có lẽ trong thời trai trẻ, ông cũng có nhiều kinh

nghiệm lắm.

- Trong thời trai trẻ ư? Nhưng này chú, anh đâu đã quá già phải không,

hỏi cho vui thôi.

- Tôi cũng tin rằng ông đâu đã già. Trông ông vẫn còn hăng hái và tinh

tường lắm. Chà! Còn cực kỳ lắm!

Xanh Vanh-xăng vỗ vào lưng khách, phá lên cười:

- Ồ! Anh thì bì với chú sao được...Chú tàn nhẫn với phụ nữ lắm. Chú

chim chuột hết cô này đến cô khác. Không thể đếm xuể những trái tim tan
vỡ vì chú. Thế nhưng, anh tự hỏi không hiểu chú có thực sự biết tình yêu là
thế nào không?

- Ông muốn hiểu tình yêu theo nghĩa nào?

- Tình yêu trong trắng. Này...anh đã từng là bố chưa?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.