CÔ GÁI BĂNG TUYẾT - Trang 147

Xanh Vanh-xăng lắc đầu.

- Anh cũng chưa. Nhưng anh có hiểu thế nào là tình cha con không?

- Không dễ dàng.

- Vậy thì anh sẽ nói cho chú biết. Cô bé đó nay đã trở thành một phụ nữ

và nếu như điều kiện cho phép thì anh còn cưng chiều cô bé đó hơn cả
chính bố đẻ. Anh cũng đã yêu một người phụ nữ trong đời nhưng bất hạnh
là người ấy lại đã có chồng và chưa bao giờ, chưa bao giờ, anh bộc lộ tình
cảm của anh với người phụ nữ đó, chú có nghe anh nói không. Người đó
giờ đây đã chết rồi...

Ông gục cằm xuống ngực và trong hồi ức của ông hiện ra hình ảnh một

thiếu phụ tóc vàng, đi lại trong cửa hàng làm bằng những thân gỗ tròn bên
bờ sông Đi-ê, nổi bật lên như một tia nắng mặt trời. Ông bỗng ngẩng đầu
lên và bắt gặp ánh mắt của Xanh Vanh-xăng nhìn xuống sàn nhà dường như
hắn đang mơ màng cái gì khác.

- Bây giờ ta muốn nói về chú. Mát nói.

Gã nhà báo vẫn chưa dứt được những ý nghĩ của mình và nhìn vào cặp

mắt xanh của Mát đang nhìn chằm chằm vào gã.

- Xanh Vanh-xăng, chú có phải là người can đảm không?

Trong một tíc tắc ánh mắt của hai người chiếu thẳng vào nhau, Mat nhận

thấy tròng mắt của gã kia run rẩy.

Bỗng ông đập mạnh tay xuống bàn:

- Mẹ kiếp! Không! Chú chẳng có gì trong bụng cả!

Gã nhà báo kéo về phía hắn hộp đựng thuốc lá và cuốn một điếu. Hắn

thong thả vò nhàu mảnh giấy giữa hai ngón tay, bàn tay hắn vẫn không run

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.