CÔ GÁI BĂNG TUYẾT - Trang 207

- Dừng lại. Tôi sẽ chèo. Gã hét lên.

Phrôna tái mặt nhưng mắt cô sáng lên và tỏ ý hài lòng. Cô nói to với bố

ở trên bờ:

- Chúng con sẽ thử đi từ phía bên này của dòng sông, khi nào ngược lên

được cao rồi thì sẽ vượt qua sông...Tômy ư? À, anh ta chỉ quá sợ thôi,
không có gì nghiêm trọng cả.

Cô dùng mái chèo vẫy chào mấy người đứng trên bờ.

- Bố yêu quý, con sẽ trở về ngay thôi. Chào bố!

Trước mắt họ là dòng sông Sti-oa thênh thang. Họ chèo thuyền ngược

lên 300 mét rồi mới ra khỏi cửa sông để đi tiếp vào dòng sông I-u-kông
nhưng khi tới ngang tầm với chỗ con người gặp nạn kia thì gặp một trở ngại
mới. Một hòn đảo nhỏ xơ xác vì không chống chọi nổi với sức mạnh của
dòng sông nên cuối cùng chỉ còn là một dải cát trên đó ngổn ngang hàng
ngàn tấn đá băng tạo nên một dãy đồi lấp lánh ngăn chặn dòng nước đến
mãi tận vách núi đá dựng đứng hiểm trở, không thể nào vượt qua được.

- Ta phải khiêng thuyền qua thôi. Coóc-lít bảo Phrôna.

Chiếc Bi-du men theo dải cát rồi cập vào một khối đá bằng nhô ra cao

độ 10 mét. Họ tìm mọi cách để chèo lên được đỉnh khối đá băng đó rồi kéo
thuyền lên đứng ngắm nhìn khung cảnh rực sáng đến lóa mắt trước mắt họ.

Những khối đá băng chồng chất lên nhau một cách hỗn độn làm thành

nền tảng cho những khối đá băng khổng lồ khác lấp lánh và rực sáng dưới
ánh mặt trời trông như những khối châu báu diệu kỳ.

- Thật là chọn được đúng chỗ để mà nhảy múa. Tômy rên rỉ. Những khối

đá băng này chẳng biết lúc nào sẽ đè chết dí chúng ta. (Gã cương quyết ngồi
bệt xuống). Tôi sẽ không đi nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.