CÔ GÁI BĂNG TUYẾT - Trang 209

- Cô thật kỳ cục! Tôi không muốn chết tý nào.

- Mỗi người chúng ta đều có một giờ nào đó đã định sẵn... Chúng ta

không thể thay đổi được. Với chúng ta lúc này, giờ ấy có lẽ đã đến rồi.

Tômy thận trọng tụt xuống dốc để trôi xuống một khối đá bằng phẳng.

- Mọi cái đó nghe đều được cả, nhưng tôi cho rằng dù thế nào chăng nữa

tôi cũng có đủ khôn ngoan để xem có phù hợp với tôi hay không chứ. Tại
sao không để tôi tự quyết định?

- Vì anh không đủ khả năng để làm việc đó. Đó là việc của kẻ mạnh dạn

cho những kẻ hèn nhát như anh biết phải chết như thế nào và lúc nào thì
chết, nếu cần thì dẫn họ đến với thần chết bằng roi vọt.

- Cô thì mồm mép giỏi lắm và lại thích chơi trội. Phải nhận là như thế

đi, cô không chắc cái được đâu.

- Tên khốn kiếp! Coóc-lít thốt lên khi Tômy đi xuống phía thung lũng.

- Anh đã học chèo thuyền ở đâu, Văng-sơ Phrôna hỏi anh.

- Ở nhà trường. Em nhìn xem kìa. Thật có tuyệt không?

Băng tan tạo ra như một cái ao ở dưới thung lũng. Phrôna nằm dài ra,

đưa đôi môi nóng bỏng của cô vào lớp nước mát lạnh đó. Đôi giày da mềm
và tất cô đi rách bươm để lộ gan bàn chân xây xát vì tiếp xúc với đá băng.
Những vết xây xát có chỗ rất sâu, máu chảy ròng ròng.

- Đôi bàn chân đẹp quá! Tômy kêu lên bằng giọng riễu cợt. Đôi bàn

chân này đủ sức để đua con người ta xuống địa ngục.

- Đúng thế đấy, nếu anh cứ ca cẩm mãi thì đôi bàn chân ấy sẽ đưa anh

xuống địa ngục nhanh thôi Coóc-lít giận dữ nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.