CÔ GÁI BĂNG TUYẾT - Trang 250

- Có, ông nam tước vẫn chú ý theo dõi bài diễn thuyết của Đen, sau khi

tính nhẩm rất nhanh, đã không dấu nổi vẻ ngạc nhiên.

- Và ông đã quan biết bị cáo ở đó.

- Hoàn toàn đúng.

- Vào năm nào?

Mọi người nghển cổ lên mà nhìn.

- Năm 1889.

- Vậy thì, thưa ông nam tước, điều đó rõ ràng là không thể có được, bởi

vì cùng năm đó Xanh Vanh-xăng đang đi qua miền Si-bê-ri. Đen bác lại
bằng một giọng ngọt sớt.

Ông Cu béc-tanh nhún vai, ra ý rằng mọi chuyện đó chẳng liên quan gì

đến ông rồi ông lẩn vào đám đông. Trong khoảng vài phút, mọi người lại xì
xào với nhau và lại lắc đầu.

- Hoàn toàn sai! Xanh Vanh-xăng nói nhỏ vào tai Phrôna.

Cô làm như không nghe thấy.

- Mọi chuyện có vẻ như phản lại anh, nhưng anh có thể làm sáng tỏ.

Phrôna vẫn ngồi im. Vị Chủ tịch gọi đến tên Xanh Vanh-xăng, lúc đó cô

mới quay lại nhìn bố và cô bỗng dưng nước mắt bỗng trào ra khi ông Gia-
cốp Oen-sơ nắm lấy tay cô.

- Con có muốn ra khỏi đây không? Ông hỏi cô.

Cô lắc đầu. Xanh Vanh-xăng bắt đầu nói. Gã vẫn nhắc lại câu chuyện

như gã đã từng kể với Phrôna, nhưng thêm một ít Chi tiết nữa, tuy nhiên gã

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.