CÔ GÁI BĂNG TUYẾT - Trang 39

Anh ta quay đi như không đợi câu trả lời rồi cởi cái túi chăn cuộn tròn

ra. Từ trong túi đựng quần áo, anh lôi ra 2 chiếc áo măng tô, vắt lên cái túi
ngủ.

- Cô chắc chắn phải là một đào hát?

Anh ta hỏi mà chẳng tỏ ra quan tâm lắm, kiểu như thêm thắt cho vui câu

chuyện; thực tế anh đã thừa biết câu đáp lại. Những lời nói của anh ta có
hiệu quả như một cái tát vào giữa mặt Phrôna. Cô nhớ đến những nhận xét
tai ác của bà lão Nê-pô-da đối với những phụ nữ da trắng nào dám liều lĩnh
lui tới vùng này. Cô bỗng hiểu cái tình thế oan uổng của mình khi bắt gặp
cái nhìn của anh ta.

Không để cho cô kịp thanh minh, anh ta nói tiếp:

- Tôi đã để cho 2 danh ca trú ngụ ở đây đêm hôm qua và đêm hôm trước

3 danh ca. Cũng may là tôi không thiếu chăn như hôm nay. Hết sức kỳ cục
là họ đều bị thất lạc hành trang cả, cô có thấy thế không? Còn tôi, may mắn
là tôi chưa bị thế bao giờ. Cứ nghe họ nói, thì họ đều là những ca sĩ trứ
danh cả, không kém. Còn cô, chắc chắn cô cũng phải là một ngồi sao nào
đó nữa chứ?

- Không. Cô đáp lại gọn lỏn.

Anh ta quẳng mấy túi bột sang một bên bếp lò, xếp thành cái giường rồi

cũng xếp mấy túi bột khác ở phía bên kia bếp lò.

- Nói cách gì đi nữa thì cô cũng vẫn là một đào hát. Anh ta vẫn khăng

khăng, câu cuối cùng của anh ta tỏ ra có sự coi thường rõ rệt.

Anh ta rời tay khỏi chiếc chăn đang gấp dở rồi đứng dậy. Đến bây giờ,

anh ta mới đưa mắt nhìn cô gái, anh nhìn kỹ càng từ chân tới đầu, soi mói
cả kiểu cách bộ đồ cô mặc và mái tóc cô để ra làm sao.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.