CÔ GÁI BẤT KHUẤT - Trang 148

trong một ngày gần đây, Arrow sẽ đem lại hạnh phúc cho một
người đàn ông thứ ba nữa.

— Chỉ cần một điều là bồ đừng cân nặng thêm nữa thôi, bồ

nhé! - Bà Rickinan nói.

Cô Hickson tiếp thêm:
— Và điều quan trọng nữa là bồ phải biết chắc tài nghệ đánh

bridge của chàng ta ra sao đã.

Họ tưởng tượng cho bà một người đàn ông vào trạc năm

mươi, nhưng thân thể được giữ gìn trẻ trung và đánh côn cầu
giỏi; hay một người góa vợ nhưng không bận bịu con cái và
nhất là phải có lợi tức lớn. Arrow nghe họ bàn tán một cách vui
vẻ, nhưng vẫn không muốn cải chính rằng đó không phải là ý
nguyện của mình, vẫn biết rằng bà thích tái giá một lần nữa,
nhưng bà tưởng tượng người chồng tương lai của mình sẽ là
người Ý Đại Lợi có đầu tóc đen và thân hình cao thon có đôi mắt
sáng trưng như điện chớp và một chức tước thực kêu, hay một
chàng trai quý tộc người Y Pha Nho, nhưng không được quá cái
tuổi ba mươi, dù chỉ một ngày. Nhiều lúc đứng ngắm mình
trong tấm kiếng bà nhận thấy dáng dấp của mình trông cũng
chẳng quá cái tuổi ấy bao nhiêu.

Hickson, Riehman và Arrow là ba bà bạn rất thân nhau.

Chính cái mập đã đưa đẩy họ lại gần nhau và bài bridge đã thắt
chặt tình bạn giữa họ. Lần đầu tiên họ gặp nhau là ở Carlsbad,
nơi họ đến nghỉ mát, trong cùng một khách sạn, và chữa trị
bệnh mập cùng với một bác sĩ mà sự đối xử với họ thực quả
nghiêm khắc. Béatrice Rickson to lớn đồ sộ, nhưng khuôn mặt
đẹp, đôi mắt xinh, đôi má hồng và đôi môi đỏ. Bà mãn nguyện
sống một đời sống của người quả phụ với một gia tài kết sù. Bà
rất khoái ăn, khoái nhất là bánh mì quét bơ, kem, khoai tây
chiên và bánh ngọt làm với rất nhiều mỡ. Mỗi năm bà ăn thả
dàn mười một tháng, còn một tháng đến Carlsbad để nhịn bớt
ăn. Dù vậy, mỗi năm bà mỗi mập thêm. Bà than phiền với bác sĩ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.