CÔ GÁI BẤT KHUẤT - Trang 157

Đôi mắt Lena sáng ngời; nàng tin chắc mọi người sẽ thích thú

lắm.

— Như vậy thì tốt quá - Frank vừa nói vừa nhìn hai người

bạn kia như để trấn át sự tức giận mà cô nhận thấy hiện lên trên
nét mặt họ - Nhưng chúng tôi không bao giờ ăn kem tươi. Với
khí hậu này, ăn kem không tốt.

Lena vui vẻ hỏi lại.
— Như vậy thì tôi phải ăn hết một mình sao?
— Chị không lo cho da mặt của chị sao?
Arrow hỏi với vẻ mực thước lạnh lùng.
— Bác sĩ bảo tôi cần phải ăn nhiều kem.
— Ông ta có bảo chị ăn bánh mì bơ, và khoai tây và kem

không?

— Vâng, ông ta bảo như vậy đó. Khi mấy chị bảo mấy chị ăn

uống đạm bạc, tôi lại cứ tưởng là các chị muốn nói đến các món
đạm bạc đó.

— Tôi chỉ sợ chị sẽ mập ù ra. - Beatrice nói xen vào.
— Không đâu chị ơi! Chị biết không, không một thứ gì làm

cho tôi mập được hết. Tôi muốn ăn gì tùy thích, mà chẳng thấy
có ảnh hưởng gì cả.

Không khí im lặng nặng nề sau câu nói của Lena chỉ được

đánh tan khi người đầu bếp báo tin bữa ăn đã dọn xong.

Tối hôm ấy sau khi Lena đi nghỉ, ba bà bạn đã thảo luận rất

khuya trong phòng ngủ của Frank. Trước đó với sự hiện của
Lẹna, họ đã trò chuyện đùa giỡn một cách vui vẻ quá sức tưởng
tượng. Nhưng giờ đây, họ đánh rơi mặt nạ. Beatrice thì hờn dỗi,
Arrow thì tức bực, còn Frank thì chán ngán.

Beatrice than phiền:
— Thực khổ cho tôi quá khi phải ngồi chứng kiến hắn ta ăn

những thức ăn mà tôi rất thích.

— Đâu phải một mình chị? Chúng ta đều khổ tâm như nhau

cả. - Arrow gay gắt trả lời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.