CÔ GÁI BẤT KHUẤT - Trang 159

làm. Bao nhiêu năm nay chị không hiểu tôi sao mà chị cho tôi có
thể làm những điều đê tiện như vậy?

— Thế sao chị không giảm bớt được gờ-ram nào cả?
Frank thở phì một cái như cái lốp xẹp và òa ra khóc như mưa

gió:

— Sao có thể ăn nói ác độc như vậy được! Tôi mất được từng

ký, từng ký lận mà!

Cô khóc như trẻ con, toàn thân cô lay động và những giọt

nước mắt lớn rơi tung tóe trên ngực sồ sô của cô.

— Chị ơi, thực tình em không có ý nói như vậy đâu! - Arrow

nói lớn và chạy đến quỳ xuống choàng hai tay bụ bẫm ôm lấy cô
Frank, cùng khóc! Những giòng nước mắt ràn rụa trên má
Arrow.

— Có phải chị muốn nói tôi không gầy bớt được tí nào không?

- Frank hỏi, trong tiếng khóc lớn - Tôi có gầy nhiều đấy, chứ sao
không?

— Vâng, vâng! Chị có gầy nhiều lắm. Mọi người đều nhận

thấy như vậy.

Arrow trả lời giọng đầy nước mắt. Beatrice mặc dù tánh tình

can đảm hơn, cũng không sao cầm được nước mắt. Thực là cảm
động! Dù cho ai là người sắt đá cũng không sao tránh khỏi xúc
động khi nhìn thấy cảnh tượng cô Frank, một người đàn bà
hùng dũng như sư tử, đang ngồi khóc thảm thiết như vậy.
Nhưng cuối cùng họ cũng lau ráo được lệ và sau khi uống một ly
cô-nhác hòa với nước - (cô-nhác là thứ rượu mà bác sĩ cho phép
họ uống vì không làm mập thêm) họ cảm thấy trong người dễ
chịu. Họ đồng thanh quyết định rằng Lena sẽ được tiếp tục ăn
những thức ăn bổ dưỡng như bác sĩ dặn, còn họ thì cũng quyết
định không để cho sự ăn uống có thể khuấy rầy sự bình thản
của tâm hồn họ. Lena là một tay chơi bridge thượng hạng, đâu
phải dễ kiếm, và dù sao thì cũng chỉ hai tuần lễ thôi. Họ phải cố
gắng bằng mọi giá, làm cho những ngày bà ta ở lại đây vui vẻ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.