CÔ GÁI BẤT KHUẤT - Trang 163

nặng nề như đàn ông, cô Frank tiến thẳng đến trước Beatrice.
Trong bộ áo tắm màu đen, Frank trông giống như một con kình
ngư lớn mà người Nhật bắt được ở eo bể Torres, hay nói theo
danh từ không được nhã nhặn lắm, trông giống con bò biển.

— Beatrice, chị đang làm gì vậy? - Cô hỏi lớn với cái giọng

trầm trầm nghe giống như tiếng sấm dội xa xa ở trong núi.

Beatrice lạnh lùng nhìn Frank, trả lời:
— Đang ăn.
— Quỷ đánh thánh vật! Ai lại không biết chị đang ăn.
Trước mặt Beatrice là một đĩa bánh croissant và một đĩa bơ,

một lọ mứt nho, một lọ kem và một tách cà phê. Beatrice quẹt
một lớp bơ dày lên miếng bánh mì nóng, trải lên một lớp mức
và cuối cùng, phủ lên trên tất cả một lớp kem dày.

— Chị muốn tự tử hay sao? - Frank nói.
Miệng đầy thức ăn, Beatrice ngồm ngoàm trả lời:
— Tôi cóc cần!
— Chị sẽ lên cân nhiều cho xem!
— Mặc kệ cha tôi.
Beatrice cười vào mặt Frank. Trời ơi, mùi bánh croissant bốc

lên thơm làm sao!

— Tôi thất vọng cho chị quá, Beatrice ạ. Tôi tưởng chị can

đảm hơn.

— Đó là lỗi tại chị. Tại con mẹ trời đánh ấy. Đáng lẽ chị phải

quật ngã hắn. Trong hai tuần lễ nay, tôi phải khổ sở ngồi nhìn
hắn ăn uống hùng hục như heo. Thực là quá sức chịu đựng của
thân xác. Dù có bể bụng đi nữa tôi cũng ăn một bữa cho thực
linh đình.

Nước mắt trào lên mắt Frank. Bỗng nhiên cô cảm thấy yếu

đuối và đàn bà. Cô ước ao làm sao có được một người đàn ông
khỏe mạnh đặt cô ngồi ở trên đùi và ôm cô vào lòng và gọi cô
bằng những cái tên của thời thơ ấu. Cô lặng lẽ ngồi sụp xuống
chiếc ghế bên cạnh Beatrice. Một người bồi chạy đến. Với dáng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.