CÔ GÁI BẤT KHUẤT - Trang 170

“Ồ, tôi sẽ cho ngài xem cái này”
Ông ta biểu diễn cho tôi xem tới ba trò. Một lát, tôi nói tôi sắp

xuống phòng ăn tối đặt bàn ăn.

“Ồ, khỏi lo”, ông ta nói. “Tôi đã đặt chỗ cho ngài rồi. Tôi nghĩ

chúng ta cùng chung phòng thì cũng có thể ngồi chung bàn ăn.”

Tôi căm ghét cái Ông Kelada.
Không chỉ ở chung phòng mà ba bữa ăn mỗi ngày tôi cũng

phải ngồi cùng bàn với ông ta, thậm chí tôi không thể đi dạo
một mình quanh boong tàu mà không bị ông ta bám dính theo.
Thật khó có thể làm ông ta mất mặt. Ông ta chẳng bao giờ nghĩ
mình bị từ chối. Mà cứ nghĩ là bạn vui mừng lắm vì gặp ông ta
giống như ông ta vậy. Ở nhà mình, có lẽ bạn đã đá văng ông ta
rớt xuống cầu thang rồi đóng sầm cánh cửa vào mặt ông ta cho
ông ta biết ông ta không phải là người khách được đón chào.
Ông ta quả là người giỏi bắt chuyện, chỉ nội ba ngày mà đã quen
hết mọi người trên tàu. Ông ta rành mọi thứ. Quản lý đánh cá
ngựa, tổ chức bán đấu giá, quyên góp tiền cho các giải thưởng
thể thao, mở các trận đấu gôn và trò ném vòng, sắp xếp các buổi
hoà nhạc và chuẩn bị cho vũ hội hoá trang. Ông ta xuất hiện
mọi lúc mọi nơi. Chắc chắn ông ta là kẻ bị mọi người trên tàu
ghét nhất. Chúng tôi gọi ông ta là Ông Biết Tuốt, thậm chí gọi
ngay trước mặt ông ta. Ông ta lấy đó là niềm vinh hạnh. Nhưng
đến bữa ăn thì ông ta mới làm phiền mọi người nhất. Chúng tôi
phải khổ sở chịu đựng ông ta suốt một tiếng đồng hồ ấy. Ông ta
ồn ào, cợt nhảm, khoác lác, và lý này lý nọ. Cái gì ông ta cũng
rành hơn bất kỳ ai, và bạn không đồng ý với ông ta thì chẳng
khác gì khạc nhổ vào tính kiêu căng tự phụ của ông ta. Ông ta sẽ
không bỏ qua một chủ đề nào, dù chẳng quan trọng gì, cho đến
khi nào ép được bạn theo lối suy nghĩ của ông ta mới thôi. Cái
khả năng ông ta có thể mắc lỗi chẳng bao giờ xảy ra. Ông ta là
cái loại biết tuốt kia mà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.