CÔ GÁI BẤT KHUẤT - Trang 186

vẻ rất đàng hoàng và không phải là một người tồi. Nếu anh ta
không phải chính là người đánh xe của bà thì… nhưng thôi đây
không phải là lúc nghĩ chuyện nhảm. Anh ta đứng thẳng trước
mặt bà rất tự nhiên, thậm chí với chút vẻ bạo dạn kiêu kỳ. Anh
ta chẳng có gì là vẻ của người ở cả.

“Một tượng thần Hy Lạp, bà bá tước nghĩ thầm, chỉ có ở

Andalucia mới có thể có những người đàn ông như thế này.”

— Tôi nghe nói rằng anh sẽ lấy con gái bà công tước DosPalos.
— Nếu như bà bá tước không phản đối.
Bà ta nhún vai.
— Anh có thể lấy ai anh muốn, tôi không quan tâm. Nhưng

anh cũng biết rằng Dona Pilar sẽ không có chút tài sản nào chứ?

— Có tôi biết, thưa bà. Nhưng tôi có một chỗ làm việc tốt và

tôi có thể nuôi vợ tôi được. Tôi yêu cô ấy.

— Tôi không trách gì anh. Cô ta rất xinh đẹp. Nhưng tôi phải

báo trước với anh rằng tôi không giữ một người đánh xe đã có
gia đình. Kể từ ngày cưới của anh, anh sẽ không còn là người
làm của tôi nữa. Tôi chỉ muốn nói với anh như vậy thôi. Anh có
thể đi ra được rồi.

Rồi bà ta chuyển sang đọc tờ báo mới được chuyển đến từ

Paris. Nhưng đúng như bà ta đã dự đoán, José vẫn đứng im
không đi, anh ta nhìn xuống nền nhà. Một lát sau, bà bá tước
nhìn lên:

— Anh còn đợi gì nữa?
— Tôi chưa bao giờ nghĩ rằng bà bá tước sẽ đuổi việc tôi. Anh

ta nói giọng không chắc chắn lắm.

— Tôi tin chắc rằng anh sẽ dễ dàng tìm thấy một chỗ làm

khác.

— Vâng, nhưng…
— Nhưng sao? Có vấn đề gì? Bà ta hỏi khô khan.
Anh ta thở dài đau khổ:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.