CÔ GÁI BẤT KHUẤT - Trang 231

cùng trường. Nhưng đến khi chẳng thấy phép lạ nào hết, cậu
mới chợt cảm thấy ông chú đã đùa dai cậu. Lòng mộ đạo nguội
lạnh.

Lên đến Trung học, Philip vẫn xuất sắc, và cậu hy vọng được

học bổng để theo học tại Đại học Oxford. Nửa năm chót cậu chơi
rất thân với Rose, một anh bạn vui vẻ dễ thương. Nhưng sau đó
cậu đau một trận sáu tuần lễ. Trở lại trường thì Rose đã kết bạn
với người khác và quay ra chế giễu cậu. Quá thất vọng, cậu chán
luôn việc học, và cuối cùng cậu quyết định thôi học, từ giã nghề
mục sư. Anh trưởng tràng phải khuyên nhũ mãi, cậu mới chịu
học hết niên khóa và hoàn tất bậc Trung học.

Sau khi tranh luận ráo riết với chú William, Philip được phép

tiêu một phần tiền riêng của cậu để đi Heidelberg một năm (cậu
được hưởng một di sản khoảng hai ngàn Anh kim). Tại đây, cậu
ở trọ với gia đình giáo sư Erlin. Trong nhà giáo sư, ngoài hai cô
con gái vui tươi của ông, còn có một số sinh viên ngoại quốc
cũng tới ở trọ như cậu.

Philip sống một năm hoàn toàn sung sướng ở Đức. Cậu học

tiếng Đức và tiếng Pháp. Thầy của cậu là một triết gia nổi tiếng,
và vì ảnh hưởng của ông, cậu hết tin tưởng ở Chúa, hai vai như
trút bỏ được gánh nặng, và cậu bắt đầu thưởng thức mùi vị của
tự do.

Trở về Anh, Philip gặp nàng Wilkinson hiện đang ở chơi với

chú thím cậu. Nàng là con của một người bạn thân với chú
William thuở trước. Vẻ nhí nhảnh, khiêu khích, và cách ăn mặc
chải chuốt của người đàn bà này khiến Philip mê mẩn. Tuy đã
gần hai mươi, cậu chưa hề biết mùi tình ái là gì, và một hôm cậu
chợt nhận thấy mình yêu nàng tha thiết, tuy nàng gấp đôi tuổi
cậu. Để đáp lại, nàng bằng lòng ngã vào tay cậu, hay nói đúng
hơn, cậu ngã vào đôi tay lão luyện của nàng, chẳng biết trời đất
đâu. Nhưng rồi mối tình so le bị gián đoạn. Nàng phải trở về
Đức để tiếp tục nghề giữ trẻ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.