CÔ GÁI BẤT KHUẤT - Trang 24

— Tại sao cô có vẻ giận dữ như vây? Tôi có làm thiệt hại gì

cho cô nhiều đâu? Hôm ấy tôi bị khích động, chúng tôi đều bị
khích động như vậy cả. Người ta nói nào là quân đội Pháp vô
địch, nào là phòng tuyến Maginot kiên cố...

Hắn chấm câu bằng một cái cười mỉm.
— Và rượu làm choáng váng đầu óc tôi. Đáng lẽ cô còn mang

tai họa nhiều hơn nữa kìa... Nhiều đàn bà bảo rằng tôi không
phải là một thằng xấu trai.

Nàng khinh bỉ nhìn hắn từ đầu đến chân.
— Đi ra khỏi chỗ náy!
— Không, tôi chỉ ra khi nào tôi muốn!
— Nếu không đi ra, ba tao sẽ đến Soissons thưa với ông

Tướng chỉ huy mày!

— Ông cứ đi thưa thử xem! Có lịnh cho chúng tôi làm bạn với

dân chúng. Tên cô là gì?

— Không ăn chung gì đến mày!
Mặt nàng đỏ bừng, và cơn giận làm mắt nàng nảy lửa. Hắn

thấy nàng đẹp duyên dáng hơn lần đầu hắn gặp. Hắn cho hắn
đã không quá vô duyên. Nàng có một vẻ trang nhã làm người ta
liên tưởng đến một thị dân hơn là một người nhà quê. Hắn nhớ
rằng mẹ nàng bảo nàng là một giáo viên. Nhận thấy nàng đoan
trang, có học thức, hắn lại càng thích trêu chọc. Hắn cảm thấy
khỏe mạnh, sung sức. Hắn đưa tay lên vuốt mái tóc quăn màu
vàng nhạt của hắn và khúc khích cười khi nghĩ rằng nhiều cô
gái có lẽ sẽ sung sướng chụp lấy cơ hội may mắn mà cô ta đã
gặp. Da mặt sạm nắng của hắn làm đôi mắt hắn càng thêm
xanh biẽc.

— Ba má cô đi đâu?
— Làm ruộng ở ngoài đồng!
— Tôi đang đói. Đem cho tôi một miếng bánh mì, một lát

phô-mát và một ly rượu chát. Tôi trả tiền đàng hoàng.

Nàng bật lên một tiếng cười khan:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.