CÔ GÁI BẤT KHUẤT - Trang 26

nướng, ông chồng, vẻ bực bội hiện lên mắt, ngồi nhìn xuống
tấm khăn bàn bằng vải dầu. Nhưng phải cần nhiều hơn thế nữa
mới có thể xua tan được cái vui tánh của thằng Hans.

— Bonjour la compagnie

[2]

. Tôi đem đến biếu ông bà một ít

quà đây.

Hắn mở cái gói hắn mang theo, lấy ra một miếng phô-mát

“bruyère” khá lớn, một khoanh thịt heo và hai hộp cá mòi. Bà vợ
xây lại, và hắn mỉm cười khi nhìn thấy một tia sáng thèm khát
trong đôi mắt bà. Ông chồng nhìn các thức ăn một cách khó
chịu, bực tức. Hắn nở một nụ cười tươi, nói với ông:

— Tôi rất tiếc, chúng ta đã có sự hiểu lầm, lần đầu tiên tôi đến

đây. Nhưng hôm ấy đáng lẽ ông không nên can thiệp vào...

Ngay lúc ấy, cô gái đi vào.
— Mày làm gì ở đây?
Nàng hỏi một cách nghiêm khắc. Chợt nhìn thấy những vật

thực mà hắn đem đến, nàng lùa lại một đống và ném trả lại cho
hắn:

— Đem đi đi!
Nhưng bà mẹ chạy xông tới, rầy nàng:
— Annette, mày điên à?
— Tôi không thể nhận đồ của hắn cho.
— Đây là những vật thực của chúng ta mà bọn chúng đã cướp

giựt. Mày nhìn kỹ những hộp cá mòi xem. Đó là cả mòi
Bordeaux!

Bà nhặt nhũng thức ăn lên. Thằng Hans nhìn cô gái với vẻ

chế diễu trong đôi mắt xanh nhạt.

— Annette là tên cô phải không? Một cái tên đẹp. Tại sao cô

không cho ba má cô lấy một chút ít vật thực? Cô bảo rằng cô
không có phô-mát đã ba tháng kia mà! Tôi không thể kiếm được
thịt dăm-bông. Tôi chỉ cố gắng đến thế thôi!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.