CÔ GÁI BẤT KHUẤT - Trang 250

Tiếng Chim Cu Gáy

Đ

ã từ rất lâu rồi tôi vẫn không biết được đích xác là tôi

thích hay không thích tay nhà văn Peter Melrose. Anh ta đã
xuất bản một cuốn tiểu thuyết và đã gây được vài sự chú ý đối
với vài kẻ nhàm chán, nhưng đáng kính, luôn rình rập những
tài năng trẻ. Những ông già suốt ngày chỉ có việc đi dự những
bữa tiệc của giới thượng lưu sính giao thiệp đã ca ngợi anh ta
hết lời còn những bà quý tộc yểu điệu không hạnh phúc trong
gia đình, lại thấy anh ta đầy triển vọng. Tôi đã từng đọc vài bài
phê bình, tất cả đều mâu thuẫn nhau. Một vài bài quả quyết
rằng tác phẩm đầu tay này đã đưa tác giả của nó lên hàng
những nhà văn bậc nhất nước Anh; các bài khác lại chê bai nó
thậm tệ. Tôi đã quyết định không đọc nó vội. Theo kinh nghiệm
của tôi, khi một cuốn tiểu thuyết gây dư luận thì tốt nhất nên
để qua một năm rồi hãy đọc. Và kết quả là số sách không được
đọc nhiều một cách đáng ngạc nhiên.

Nhưng một sự tình cờ đã làm cho tôi gặp Peter Melrose trong

một buổi sherry party mà tôi đã nhận lời mời sau một hồi cân
nhắc. Cuộc gặp gỡ diễn ra tại tầng trên cùng một toà nhà mới
xây lại tại khu Bloomsbury. Khi leo lên đến nơi, mệt gần đứt hơi,
tôi được đón tiếp bởi hai người phụ nữ cao lớn quá mức bình
thường. Đó là những phụ nữ có cá tính, mạnh mẽ nhưng lại vẫn
đầy nữ tính. Phòng khách của họ, mà họ gọi là “xưởng” (mặc dù
tài sản của họ có thể cho phép họ cả đời chẳng phải làm gì), rất
rộng rãi nhưng chỉ có một vài cái ghế thép không gỉ, vài cái bàn
mặt kính và một đi văng rộng phủ da ngựa vằn. Trên tường là
các giá đầy sách và những bức tranh vẽ lại của các danh hoạ
Cezanne, Braque và Picasso. Trên giá sách, ngoài một vài cuốn
thuộc dòng “ý nhị” của văn học thế kỷ 18 (văn khiêu dâm quả là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.