CÔ GÁI BẤT KHUẤT - Trang 29

Thế rồi hơn hai tuần lễ sau hắn mới được dịp đến nông trại

lại. Hắn đã kiếm được phô-mát và bơ, đường, và một hộp xúc
xích, một ít cà phê, và hắn chở tất cả lên xe máy dầu. Nhưng lần
này hắn không gặp Annette. Nàng và ông thân đang bận làm
việc ngoài đồng. Chỉ có bà già đang đứng giữa sân. Mắt bà sáng
lên khi nhìn thấy gói đồ hắn đem theo. Bà dẫn hắn vào nhà bếp.
Tay bà rung rung khi mở giây buộc gỏi đồ, và bà rớm nước mắt
khi nhìn thấy các thức ăn.

— Anh thực tốt quá!
— Tôi có thể ngồi xuống đây không bà?
Hắn hỏi một cách lễ phép.
— Dĩ nhiên! Mời anh ngồi.
Bà nhìn qua cửa sổ; thằng Hans đoán là bà muốn biết chắc

Annette chưa về đến.

— Tôi mời anh một ly rượu chát nhé?
— Được vậy thì quý hóa quá!
Hắn có đủ tinh khôn để nhận thấy rằng sự thèm khát nhũng

thức ăn đã làm cho bà ta, nếu không trở thành thân thiện với
hắn, ít ra cũng mong muốn đối xử với hắn một cách tử tế. Cái
nhìn ra ngoài cửa sổ của bà chứng tỏ rằng bà đã đồng lõa với
hắn. Hắn hỏi:

— Bác có thích thịt heo không?
— Thịt heo thì quả tuyệt!
— Lần sau tôi cố gắng đem đến cho bác. Annette có thích

không?

— Nó không hề đụng đến những gì anh đã để lại. Nó nói thà

chết đói còn hơn!

— Dại thực!
— Tôi cũng nói với nó như vậy đó. Tôi nói có đồ ăn mà mày

không ăn thì cũng uổng.

Hai người nói chuyện có vẻ tương đắc lắm. Hắn được biết, bà

tên là bà Périer. Hắn hỏi bà còn có con cái gì nữa không! Bà thở

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.