CÔ GÁI BẤT KHUẤT - Trang 46

— Ba tưởng tôi tin một câu, một chữ nào trong các tờ báo ấy

chắc? Ba có tự hỏi tại sao hắn lại đem tờ bảo ấy cho ba đọc, nếu
tờ báo không bị bọn Đức mua? Bọn phản quốc! Cả một bọn phản
quốc đã viết trong đó. Lạy Chúa cho tôi sống để nhìn thấy bọn
chúng bị quốc dân xé xác ra từng mảnh. Tất cả cái bọn ấy điều bị
mua, bị mua hết - bị mua bằng tiền Đức. Bọn chó má!

Bà Périer cũng nổi nóng. Bà nói:
— Tại sao mày chống đối, thù hiềm thằng ấy dữ vậy? Hắn

hiếp mày - đúng! Nhưng là vì hắn say. Cái chuyện đàn bà bị hiếp
đâu phải là lần đầu tiên, mà cũng không phải là lần cuối cùng.
Hắn đánh ba mày hộc máu mồm máu mũi, mà ba mày có thù
hiềm gì hắn đâu?

— Sự việc ấy thực không vui vẻ gì, nhưng ba cũng đã cho qua!
Annette phá lên cười chua chát:
— Đáng lẽ ba nên làm ông cố đạo. Ba tha thứ cho nhũng kẻ

làm hại ba với một tinh thần đúng là của Chúa Ki-tô.

— Như vậy thì có gì là bậy? - Bà Périer hỏi một cách giận dữ! -

Thằng Jean đã không làm đủ mọi cách để chuộc lại lỗi lầm của
hắn đó sao? Ở đâu, ba mày có thể kiếm ra được thuốc hút trong
mấy tháng nay, nếu thằng ấy không đem đến? Nếu chúng ta
chưa chết đói cũng là nhờ hắn!

— Nếu má mà còn một chút tự hào, nếu má còn có một ý

niệm về liêm sỉ, thì má đã ném trả vào mặt hắn những đồ hắn
đem đến.

— Thế mày không ăn những thứ hắn đem đến?
— Không, không bao giờ.
— Mày dối trá, và mày biết mày dối trá. Mày từ chối không ăn

phô-mát và bơ và cá mòi hộp. Nhưng trong xúp mày ăn, mày
biết rằng tao có hầm thịt heo của hắn đem đến. Và ngay món xà
lách mày ăn tối hôm nay, cũng có trộn dầu của hắn đem tới cho
tao.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.