CÔ GÁI BẤT KHUẤT - Trang 51

tức giận nhận thấy rằng những điều hắn vừa nói làm nổi dậy
trong lòng nàng một cảm xúc mà từ trước đến giờ nàng chưa
bao giờ có đối với hắn.

“Lạy Chủa cho tôi có đủ nghị lực”, nàng nói thầm trong

miệng.

Trong lúc hắn đang đi ra, con chó - con chó già mà gia đình

nàng đã nuôi mấy năm nay - chạy theo hắn sủa một cách giận
dữ. Từ mấy tháng nay hắn cố làm thân với con chó, nhưng con
chó vẫn không đáp lại cảm tình của hắn. Mỗi lần hắn đưa tay ra
định vuốt ve nó thì nó lùi lại, gầm gừ và nhe răng với hắn. Và
bây giờ, con chó đang chạy theo hắn, giận dữ sủa như muốn
trút tất cả cái ác cảm của nó. Thằng Hans đá cho nó một đá như
trời giáng. Con chó té nhào vào bụi cây, chạy cà nhắc cà nhắc ra
xa và kêu oăng oẳng dữ dội.

“Đồ thú vật! - Nàng kêu lên - Đồ dối trá dối trá, dối trá! Thế

mà đã có lúc yếu đuối, tao gần muốn thương hại mày!”

Bên cạnh cửa ra vào có treo một tấm gương soi, nàng chợt

nhìn thấy bóng mình ở trong ấy. Nàng đứng thẳng người lên và
cố mỉm cười với cái hình ảnh mình trong gương. Nhưng đáng lẽ
là một cái mỉm cười, thì đó chỉ là một cái nhích mép dữ tợn.

***

Bây giờ là tháng ba. Trong đồn ở Soissons, sự hoạt động trở

nên rộn rịp, náo nhiệt. Những cuộc duyệt binh và tập dượt liên
miên diễn ra. Tin đồn đủ loại. Chắc sẽ có một cuộc chuyển quân.
Những sĩ quan cũng như binh lính chỉ biết đoán mò. Người thì
cho rằng sắp có cuộc đổ bộ lên Anh quốc người thì bảo rằng họ
sẽ di chuyển sang Balkans, người thì bảo sẽ sang Ukraine.
Thằng Hans bận rộn suốt ngày. Cho đến chiều chủ nhật tuần
thứ hai, hắn mới có cơ hội ra ngoài để đến nông trại. Đó là một
ngày trời xám lạnh, có tuyết rơi bay theo những cơn gió lớn
thình lình, cảnh vật thực thê lương ảm đạm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.