CÔ GÁI BẤT KHUẤT - Trang 52

— Anh đó hả? - Bà Périer reo lên khi thấy hắn bước vào -

Chúng tôi tưởng anh đã chết đâu rồi!

— Tôi không thể đến sớm được. Chúng tôi sẽ di chuyển

nhưng không biết lúc nào.

— Nó vừa sanh sáng sớm hôm nay. Con trai!
Tim đập mạnh trong lồng ngực thằng Hans. Hắn choàng tay

ôm bà Périer hôn trên hai má.

— Sinh nhằm ngày chủ nhật, thằng bé chắc được nhiều may

mắn. Chúng ta mở chai sâm banh ra đi. Annette có bình an
không?

— Rất khỏe mạnh. Nó sanh rất mau mắn. Nó bắt đầu đau

bụng đêm hôm qua và đến gần 5 giờ sáng nay thì sanh.

Ông già Périer ngồi hút thuốc lá bên cạnh lò lửa. Ông lặng lẽ

mỉm cười, trước sự vui vẻ nhiệt thành của hắn. Ông nói:

— Đứa con đầu lòng bao giờ cũng gây nhiều xúc động.
— Tóc hắn thực nhiều và vàng như tóc anh vậy, mắt hắn

xanh đúng như anh thường ao ước vậy. - Bà Périer nói - Tôi chưa
bao giờ thấy một đứa bé ngộ nghĩnh như thế. Nó giống cha nó
như đúc!

— Lạy Chúa! Tôi sung sướng quá. Cõi đời thực tuyệt. Tôi

muốn vào thăm Annette.

— Không biết nó có muốn gặp anh không? Tôi sợ nó bị kích

động mà mất sữa!

— Không, không, tôi sẽ không làm gì để Annnette phải kích

động đâu. Nếu Annette không muốn gặp tôi thì thôi. Nhưng cho
tôi xem mặt thằng bé, chỉ một phút thôi.

— Xem thử nên tính cách nào đây. Để tôi lên ẵm nó xuống

đây nhé!

Bà Périer đi ra, và hai người đàn ông nghe những bước nặng

nề trên cầu thang. Nhưng một lát sau, họ nghe bà bước sầm sập
trở xuống. Bà đâm sầm vào trong nhà bếp:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.