CÔ GÁI BẤT KHUẤT - Trang 59

— Tôi tự hỏi không biết giữa hai người đã có gì chưa. Tôi nghi

quá. Người ta đồn hắn ta trước khi mắc bệnh là một anh chàng
chuyên môn theo váy đàn bà.

— Tôi thấy ông ta bây giờ không có vẻ gì là đểu giả hết. -

Ashenden nhận xét.

— Điều đó thì không thể nói được. Tôi đã chứng kiến bao

nhiêu chuyện kỳ cục ở đây rồi. Nếu muốn, tôi có thể kể mãi
không hết.

— Ông thì chắc chắn là biết nhiều chuyện lắm rồi; vậy xin

cho nghe một vài chuyện nào!

Ông Leod nhe răng cười khoái trá:
— Vâng, để tôi kể cho ông bạn một chuyện nghe chơi. Ba bốn

năm trước, có một thiếu phụ khá lẳng lơ đến chữa bệnh tại đây.
Ông chồng bà ta mê tít bã, cứ hai tuần lại đáp máy bay từ Luân
Đôn đến đây thăm bã vào chiều thứ bảy. Nhưng bác sĩ Lennox
biết là bà ta có tư tình với một anh chàng tại đây, tuy không biết
rõ là anh chàng nào. Vì thế một đêm, khi mọi người đều đã lên
giường nằm cả rồi, bác sĩ cho quét một lớp sơn ở trước cửa
phòng của bà ta; sáng hôm sau, ông ta cho khám tất cả những
đôi dép của bệnh nhân. Thiệt là tài tình, phải không? Anh
chàng có đôi dép dính sơn liền bị mời ra khỏi đây ngay. Ông biết
không, bác sĩ Lennox thực kỹ lưỡng, chu đáo. Ông không muốn
bệnh viện này mang tiếng xấu.

— Thiếu tá Templeton ở đây lâu chưa?
— Ba bốn tháng nay. Hắn ta ít khi rời khỏi giường bệnh, vì

cần phải tịnh dưỡng nhiều. Nếu cô Bishop mà dính với hắn ta,
thì thực là quá ngu ngốc. Cô ta có nhiều hy vọng khỏi hẳn. Ông
bạn biết không, tôi đã tiếp xúc với nhiều bệnh nhân quá rồi, nên
mỗi khi nhìn một người nào, tôi có thể cả quyết ngay là người
ấy có qua khỏi hay không và nếu không, thì còn có thể sống
được bao lâu nữa. Tôi rất ít khi đoán sai. Tôi cho Templeton chỉ
còn sống độ vài năm nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.