CÔ GÁI BẤT KHUẤT - Trang 78

— Ối, bỏ cái lối ngây thơ cụ ấy di. Thằng chả đâu phải là cái

hạng con nít ngồi hầu bài vớ vẩn suốt ngày với con nhỏ ấy,
ngoại trừ hắn được thưởng công lao bằng cái gì đó. Mà con nhỏ
cũng khả quỷ quyệt, đâu phải tay mơ. Các người cá gì, tôi cá
ngay.

Ashenden thường có dịp gặp hai người ấy, nên hiểu họ nhiều

hơn ai hết. Một hôm Templeton tâm sự với chàng:

— Thực kỳ cục! Trong giai đoạn đau ốm này mà lại đi say mê

một cô gái con nhà lành. Một điều tôi không bao giờ ngờ có thể
có ở nơi tôi. Tôi không chối cãi là đã đi vào sâu, ngập quá cổ rồi.
Nếu tôi là một thằng đứng đắng, tôi phải yêu cầu cô ta cho tôi
được làm lễ cưới ngay. Tôi chưa bao giờ ngờ một cô gái có thể
đáng yêu đến thế. Tôi thường cho rằng các cô gái, tôi muốn nói
các cô gái con nhà nề nếp, chỉ gây cho mình phiền lụy, nhưng
tôi lầm, Ivy không phải là một sự phiền lụy, nàng vừa thông
minh khéo léo, mà vừa ướt át, dịu dàng. Và lại dẹp nữa chứ!
Trời, cái làn da ấy! Cái mái tóc ấy! Sao mà có thể đẹp được như
vậy? Nhưng không phải những cái ấy làm cho cuộc đời tôi đảo
lộn lùng tùng phèo đâu nhé! Anh biết vì cái gì không? - Vì cái
đức hạnh! Cái mà trong đời tôi, tôi ghét nhất ở người đàn bà.
Một thằng ăn chơi phóng đảng như tôi lại say mê một người đàn
bà vì đức hạnh! Thực buồn cười đến vỡ bụng. Nhưng đúng là
như vậy đó! Và nàng càng dịu dàng, hiền hậu bao nhiêu thì tôi
lại cảm thấy mình càng tồi tàn, hèn hạ bấy nhiêu. Anh ngạc
nhiên lắm phải không!

— Không ngạc nhiên tí nào cả. Anh không phải là anh chàng

phóng đảng đầu tiên bắt đầu cảm cái trong trắng ngây thơ của
đàn bà. Đó chỉ là cái đa tình, đa cảm khi đến tuổi trung niên.

— Thực quả bết!
— Cô ta trả lời thế nào với anh?
— Trời, anh tưởng tôi thố lộ với cô ta sao? Tôi không nói với

cô ta một lời nào khác ngoài những gì tôi đã nói với cô trước

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.