CÔ GÁI BẤT KHUẤT - Trang 79

mặt mọi người. Tôi sẽ chết trong sáu tháng; vả lại tôi có gì đâu
để hiến dâng cho một thiếu nữ như vậy!

Nhưng ít lâu sau, Ashenden có nhiều dịp để đoán biết chắc

chắn rằng Ivy cũng say mê Templeton như chàng say mê nàng
vậy. Ashenden nhìn thấy đôi má nàng ửng đỏ mỗi lần
Templeton đi vào phòng ăn, bất chợt được cái nhìn âu yếm mà
thỉnh thoảng nàng nhìn trộm Templeton, khi chàng nhìn nơi
khác, và cái vẻ trìu mến đặc biệt trong cái mỉm cười của nàng
mỗi khi nàng lắng nghe chàng kể những chuyện quá khứ trong
đời chàng. Ashenden có cảm tưởng nàng đang trọn vẹn sưởi ấm
trong tình yêu của Templeton một cách yên ổn, thoải mái, như
những bệnh nhân đang sưởi nắng trên sân thượng, trong lúc
nằm đối diện với làn tuyết trắng mênh mông dàn trải ở bên
ngoài. Nhưng có lẽ nàng chỉ thích được sống trong trạng huống
mập mờ ấy mà không muốn đi xa hơn nữa. Dù sao, Ashenden
cũng nhận thấy không phải là phận sự của mình để nói cho
Templeton biết những điều mà có lẽ nàng cũng không muốn
cho người mình yêu biết.

Thế rồi một sự việc không may xảy đến đã làm đảo lộn cuộc

sống bình thường của bệnh viện. Hai ông Leod và Camphell,
mặc dầu luôn luôn to tiếng cãi lẩy, vẫn thường đánh bridge với
nhau, bởi vì ngoài Templeton ra, họ là hai người đánh bridge
cao nhất ở bệnh viện. Họ không ngớt gây gổ nhau, trù yểm cho
nhau chết, nhưng sau bao năm đánh bài với nhau, họ biết rõ cái
lối chơi của nhau, nên lấy làm vô cùng thú vị khi đè bẹp được
đối thủ của mình. Templeton tự đặt cho mình cái nguyên tắc là
không bao giờ đánh bridge với họ. Dù là một tay chơi lão luyện,
chàng chỉ thích đánh với Ivy Bishop, trong khi hai ông Leod và
Camphell lại đồng ý với nhau ở một điểm là nàng chỉ biết phá
bài. Nàng là hạng tay chơi bài dễ tính, hễ khi đánh một con bài
hớ, là chỉ biết cười trừ và tự bảo: “Đánh bậy thua là phải”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.