CÔ GÁI BẤT KHUẤT - Trang 99

Ông nghị xây qua phía anh chàng thanh niên trong khi hắn

đang bối rối nhìn cảnh trình diễn phũ phàng ấy, rồi ông đứng
ưỡn thẳng người, phóng cánh tay dài và ngón tay trỏ ra phía cửa
một cách rất là kịch sĩ, truyền lịnh:

— Cút ngay lập tức!
Trước dáng điệu nặng phần chỉ huy của một nhân vật đã

quen điều khiển một đám quần chúng nổi giận vì sưu cao thuế
nặng, đã từng áp đảo với vẻ mặt nghiêm nghị của mình một đại
hội thường niên của những hội viên bất mãn vì chia lời ít, người
ta tưởng rằng anh chàng thanh niên kia sẽ chuồn ngay ra cửa
nhưng không, hắn vẫn giữ yên thế đứng - mặc dù có đôi chút
lưỡng lự, nhưng vẫn giữ nguyên thế đứng - Hắn phóng về phía
cô Lisette một cái nhìn cầu cứu, và hơi nhún đôi vai. Ông nghị
quát:

— Mày còn đợi gì nữa? Muốn tao dùng vũ lực hay sao!
— Ảnh không thể đi về trong bộ đồ ngủ của ảnh. - Cô Lisette

giải thích.

— Đâu phải bộ độ ngủ của hắn? Bộ đồ ngủ của tôi!
Ông nghị nhìn quanh và thấy trên chiếc ghế sau lưng ông,

vắt bừa bãi bộ quần áo đàn ông. Ông giận dữ nhìn chàng thanh
niên, nói vẻ khinh bỉ:

— Đến lấy đi!
Người thanh niên lấy bộ áo quần vắt lên cánh tay, xách đôi

giày lên, lẹ làng ra khỏi phòng. Ông Le Sueur là người có tài diễn
thuyết. Chưa bao giờ ông xử dụng cái tài ấy đặc sắc như hôm
nay. Ông nói cho cô Lisette biết những ý nghĩ của ông về cô. Dĩ
nhiên nhũng ý nghĩ ấy không đẹp đẽ gì. Ông tô đi tô lại cái vô ân
bạc nghĩa của cô với những màu sắc thực đen tối. Ông moi móc
trong mớ từ ngữ dồi dào của ông những danh từ thực tồi tệ để
nhiếc mắng cô. Ông kêu gọi trời đất thánh thần chứng giám cho
lòng tốt và sự tin cậy của ông đối với cô, thế mà bây giờ bị cô đối
xử phũ phàng tệ bạc như thế đó. Tóm lại, ông nói lên những

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.