CÔ GÁI BROOKLYN - Trang 61

thành từ sự pha trộn hỗn loạn giữa những viên đá cũ kỹ và các vật liệu hiện
đại hơn: kính, kim loại, bê tông trong suốt. Dưỡng đường cổ chừng hai
trăm năm tuổi đã được hiện đại hóa (tàn sát thì đúng hơn, Caradec nghĩ)
bằng việc lắp đặt những tấm pin năng lượng mặt trời trên mái và phủ cây
xanh kín một bức tường.

Viên cớm tiến về phía cửa ra vào tòa nhà. Sảnh chờ gần như vắng

tanh, không có ai ở sau quầy lễ tân. Ông lật giở những tờ quảng cáo giới
thiệu cơ sở này được đặt trước mặt mình.

Trung tâm dưỡng bệnh Sainte-Barbe đón chừng năm chục bệnh nhân

đa chấn thương hoặc mắc các triệu chứng tự kỷ. Những người bị tai nạn
thương tích, không còn khả năng sống độc lập và tình trạng sức khỏe đòi
hỏi phải được chăm sóc thường xuyên.

— Tôi có thể giúp gì cho ông?
Caradec quay về phía giọng nói đang hỏi ông. Một cô gái trẻ mặc áo

bờ lu trắng đang bỏ những đồng tiền lẻ vào chiếc máy bán hàng tự động.

— Cảnh sát đây. Tôi là Marc Caradec, đại úy BRB, ông vừa tự giới

thiệu vừa đi đến bên cô.

— Tôi là Malika Ferchichi, hộ lý y học-tâm lý của trung tâm.
Cô gái người gốc Bắc Phi ấn nút để lấy lon soda, nhưng chiếc máy bị

kẹt.

— Lại hỏng! Chết tiệt thật, cái thứ này đã nuốt của tôi phải đến cả nửa

tháng lương rồi!

Marc túm lấy chiếc máy và bắt đầu lắc. Vài giây sau khi được đối xử

như vậy, rốt cuộc lon nước cũng rơi xuống khay đỡ bên dưới.

—Ít ra thì cô cũng có được thứ này, ông vừa nói vừa đưa cho cô lon

Coca Zero.

— Tôi nợ ông việc này.
— Thật đúng lúc, bởi tôi có việc phải nhờ cô đây. Tôi đến đây để kiểm

tra thông tin về một trong số các bệnh nhân của cô.

Malika bật nắp lon nước và uống một ngụm.
Trong khi cô uống, viên cớm ngắm nghía làn da mịn, khuôn miệng có

viền môi hồng, búi tóc gọn gàng, đôi mắt như tạc bằng ngọc lam của cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.