trời. Nó không hợp đất có đá vôi và nó cần được tưới từ bên dưới. Nó cần
được nuông chiều.
Là một thứ hoa hiếm như thế thì chắc tiêu bản đặc biệt này sẽ làm cho
người ta dễ dàng tìm ra gốc tích của nó hơn, nhưng trong thực tế lại không
thể được. Không có sổ đăng ký để kiểm tra nó, không có bằng phát minh để
khai thác. Ở bất cứ đâu, ai yêu hoa hoặc ham thích những thực vật mới lạ
cũng đều có thể tiếp xúc được với hạt giống hay cây của nó. Và ở bất cứ
đâu tại Châu Âu, ở bất cứ đâu tận bên kia bán cầu nhiều người có thể sang
tay giữa bạn bè hay mua nó qua đường bưu điện.
Nhưng đây chỉ là một trong sêri những đóa hoa bí ẩn hằng năm cứ vào
ngày đầu tiên của tháng Mười một lại đến bằng đường bưu điện. Chúng
luôn đẹp và phần lớn là loại hoa hiếm, luôn được ép và bày xếp trên giấy
màu nước ở trong một cái khung đơn giản ngang mười lăm centimét, dọc
hai mươi bảy centimét rưỡi.
Chỉ một ít người biết câu chuyện kỳ lạ về các bông hoa mà báo chí
không bao giờ nói đến. Ba chục năm trước, việc những bông hoa đến đều
đặn đã là đối tượng của nhiều soi mói - ở phòng hóa nghiệm Pháp y Quốc
gia, của các chuyên gia vân tay, chuyên gia chữ viết, các nhà điều tra hình
sự và một hai họ hàng hay bạn bè của người được nhận hoa. Nay các diễn
viên của vở kịch này chỉ còn có ba; ông già hằng năm chờ đến ngày sinh
nhật, viên cảnh sát về hưu và cái người đem hoa đến bưu điện gửi. Hai
người đầu ít nhất cũng đã tới cái tuổi mà chả còn mấy nỗi.
Viên cảnh sát là một người kỳ cựu lọc lõi. Ông sẽ chẳng bao giờ quên
vụ án đầu tiên của mình, cái vụ ông đã phải bắt giam một công nhân hung
hãn và say xỉn đến phát sợ ở một trạm điện nhánh phụ trước khi hắn gây ra
những rắc rối khác. Trong đời cảnh sát của mình, ông đã tóm về đồn những
tay gian lận vặt, những ông chồng vũ phu, những kẻ ăn cắp xe hơi và lái xe
say rượu. Ông đã phải xử lý những kẻ đục tường bẻ khóa, bán ma túy, hiếp
dâm và một gã đánh bom loạn óc. Ông đã dính vào chín vụ án mạng hay