CÔ GÁI CÓ HÌNH XĂM RỒNG - Trang 93

đức; tôi chịu trách nhiệm với sinh kế của hàng nghìn con người và tôi quan
tâm đến những người tôi thuê mướn. Khá kỳ lạ, Martin cũng có thái độ
tương tự, cho dù anh ta là một người rất khác. Anh ta cũng cố làm điều
phải. Buồn là Martin và tôi là những ngoại lệ hiếm hoi trong gia đình chúng
tôi. Có nhiều lý do về tại sao Tập đoàn Vabger bây giờ lại cụm lại với nhau,
nhưng một trong những lý do then chốt là đầu óc thiển cận và lòng tham
của họ hàng tôi. Nếu anh nhận lời, tôi sẽ giải thích gia đình đã làm như thế
nào để đánh đắm mất xí nghiệp.

- Tôi sẽ không nói dối cả với ông, - Blomkvist nói. - Điều tra nghiên

cứu và viết một quyển sách như thế phải mất đến hàng tháng. Tôi không có
động cơ hay nghị lực để làm việc đó.

- Tôi tin là có thể nói để cho anh nhận lời được.

- Tôi ngờ đấy. Nhưng ông nói có hai việc. Quyển sách là cái cớ. Động

cơ thật là gì?

Vanger đứng dậy, chăm chú và cầm bức ảnh của Harriet ở trên bàn làm

việc lên. Ông đặt nó xuống trước mặt Blomkvist.

- Trong khi anh viết tiểu sử về tôi, tôi muốn anh xem xét kỹ gia đình với

con mắt của một nhà báo. Nó cũng cho anh một bằng chứng ngoại phạm để
dò soát lịch sử gia đình tôi. Cái tôi muốn ở anh là giải đáp một bí mật. Đó
là nhiệm vụ thật sự của anh.

- Bí mật gì?

- Harriet là cháu nội của Richard, ông anh tôi. Tôi có năm anh em.

Richard là cả, sinh năm 1907. Tôi là út, sinh năm 1920. Tôi không hiểu sao
Chúa lại có thể tạo ra một bầy trẻ mà… - Trong vài giây Vanger để đứt
luồng suy nghĩ, chìm vào trong ý tưởng của mình. Rồi ông tiếp tục, với một
cả quyết mới. – Xin để tôi nói về ông anh Richard của tôi. Hãy nghĩ về ông

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.