CÔ GÁI CỦA BỐ - Trang 156

quay lại trại giam. Họ sẽ cho phép tôi gặp thân chủ. Tôi tự hỏi liệu Graf đã
quay lại nhiệm vụ chưa.”

“Tôi nghi là chưa. Thế anh vẫn sẽ đi chứ?”

“Dĩ nhiên, tôi phải đi mà. Nhưng cô thì không.” Angus khoanh hai

tay, phồng lên dưới lớp áo len dày. “Tại sao cô không gọi cho Barb
Saunders, thay vì phải đi ra đấy? Trong tình cảnh này thì làm như vậy là
được rồi. Hay là viết thư cho cô ấy.”

“Sao tôi không viết email cho cô ấy là xong nhỉ? ‘Về việc: Lời trăng

trối của chồng bà’.”

Angus mỉm cười. “Vậy ông Greco nói gì về việc cô sẽ đi ra ngoài ấy?

“Hank hả? Nói như anh nói vậy.” Hay đúng hơn, chúng tôi đâu có nói

chuyện đâu.

Điện thoại di động của Angus reo lên, và anh nhìn vào màn hình.

“Xin lỗi nhé, tôi phải trả lời cuộc gọi này.” Anh mở máy. “Frank hả, cảm ơn
đã gọi lại cho tôi nhé. Chương trình thực tập ngoại khóa của tôi đang bị
gián đoạn, và tôi cần một luật sư biện hộ để xin được lệnh tạm hoãn từ
Padova ngày hôm nay, lúc hai giờ. Anh có thể giúp được không?”

Nat nhìn đi nơi khác. Trên ti vi, chương trình The View nhường chỗ

cho phần tin tức buổi trưa. Một nữ xướng ngôn viên xuất hiện, và quang
cảnh chuyển sang một phòng khách. Một thiếu phụ mắt mọng nước ngồi
trên trường kỷ đang nói vào chiếc micro có gắn logo của nhà đài. Căn
phòng khách này trông quen chuộc. Người phụ nữ cũng thế.

“Nó dính án tàng trữ ma túy,” Angus đang nói. “Cocain, phạm tội lần

hai, nhưng nó là một thằng nhóc tốt. Nó bị bắt khi đang hít thuốc trong
phòng vệ sinh của một quán bar, quán Privato. Ồ vậy hả? Vậy thì đừng có
quay lại, hay là đừng có tè.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.