CÔ GÁI CỦA BỐ - Trang 163

“Là sao chứ?”

“Anh không nghe thấy à? Làm thế nào mà bọn chúng đốt cháy được

mấy tấm đệm ấy?” Tanisa chun mũi. “Bọn nó để dành cứt có trời mới biết
là trong bao lâu và rồi quẳng diêm vào đấy. Dơ bẩn! Nếu đống phân ấy có
giống bọ quỷ quái gây chết người đang lây lan khắp nơi thì sao? Bọn chúng
thử ném cái đống phân đang cháy ấy vào tôi, và tôi ném trả lại ngay - ném
thêm vài miếng của tôi nữa!” Nụ cười của Tanisa biến mất. “Dù sao thì
chúng tôi cũng đã quay trở lại công việc. Hôm nay anh gặp ai hả Angus?”

“Willie Potts.”

“Tôi nghĩ hắn đang chờ anh đấy. Tôi sẽ đi xem sao.” Tanisa đi kèm

họ qua lần cửa phát hiện kim loại, và một phút sau họ đã bước vào khu an
ninh của nhà tù.

Nat cảm giác dạ dày mình căng cứng. Cô cảm thấy hơi nóng và ngửi

thấy mùi thuốc khử trùng trong không gian đóng kín. Một giây sau, họ bước
vào sảnh hành lang rộng, chỉ cách căn phòng học nơi Buford đã tấn công cô
có vài bước. Cô tự trấn an mình và theo bước Angus đi qua trung tâm điều
khiển, rồi dừng lại. Mọi thứ trông thật khác. Hành lang đã được tái tạo lại
toàn bộ. Nó đã được thu hẹp lại đến nửa, và bức tường sáng trắng chắn hết
tầm nhìn vào hành lang mà cô đã chạy qua đó để nhìn thấy Saunders. Hành
lang mới này chạy hết chiều dài nhà giam. Nat đứng đấy, luống cuống, và
nhận ra một mùi lạ. Mùi sơn mới.

“Văn phòng của nhân viên đâu hết rồi?” Angus quay qua quay lại, vẻ

mặt bối rối của anh chứng rỏ anh cũng đang nghĩ giống cô.

“Nơi đây từng là hành lang.” Nat cho tay chạy dọc bức tường, rồi

nhìn vào mấy đầu ngón tay. Bụi sơn trắng khô phủ lên những đường vân
trên đầu ngón tay cô, như là những vân tay in ngược. “Người ta đã dựng
tường chắn lối đi đến căn phòng nơi Saunders và người tù nhân bị sát hại.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.