CÔ GÁI CỦA BỐ - Trang 387

nhiên ùa vỗ theo, làm vang vọng cả hành lang sâu hoắm. Nat ra hiệu nhận
biết các sinh viên bằng cái gật đầu vui vẻ, và hiệu trưởng Morris mỉm cười
đầy vẻ chuyên nghiệp với các sinh viên khi họ quành qua khúc quanh đi
đến văn phòng ông.

Hiệu phó McConnell đuổi kịp họ. “Sam, chúng ta không thể cứ nói là

‘đầu xuôi đuôi lọt’ được. Tôi đã nói thẳng với Nat đây là cấm cô ấy đi đến
trại giam, vậy mà cô ta vẫn cứ đi.”

“Đó là nơi có kẻ xấu mà,” Nat nhẹ nhàng nói, nhưng hiệu trưởng

Morris dường như không nghe thấy gì khi ông lùa bọn họ qua hành lang, lại
có nhiều sinh viên hơn trố mắt nhìn, rồi bắt đầu xôn xao và cuối cùng là vỗ
tay.

McConnell tiếp tục, “Chúng ta chưa bao giờ có một giáo sư luật bị

cáo buộc tội sát nhân, dù cho cáo buộc đó có được bãi bỏ hay không. Việc
này không hề có tiền lệ. Tuần trước tôi đã cảnh cáo cô ấy nhiều lần rồi...”

“Không phải ở đây đâu Jim.” Hiệu trưởng Morris chặt tay xuống làm

ông ta im miệng và quay sang Nat. “Chúng ta thật sự cần phải nói chuyện
riêng.”

Tim Nat chùng xuống. Ông lo lắng cái gì? Trộm cắp ư? Lừa đảo?

Phóng hỏa? Cứ chọn một tội danh đi, bất cứ tội danh nào.

McConnell mím môi. “Tôi rất muốn được góp mặt trong cuộc họp

này. Như anh biết đấy, năm nay giáo sư Greco sẽ đến lúc được xét làm giáo
sư chính thức và...”

“Cảm ơn nhé, nhưng sẽ không cần thiết đâu.” Hiệu trưởng Morris lôi

Nat khỏi tay viên hiệu phó, đi qua đám thư ký đang tròn mắt nhìn cô, đi vào
phòng làm việc của ông, ra hiệu cho cô ngồi xuống chiếc ghế bên kia bàn.
“Mời ngồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.