CÔ GÁI CUỐI CÙNG CỦA DÒNG HỌ STANFIELD - Trang 111

Nếu không phải bản thân những lời nói là đủ để ám chỉ, thì chính đôi

mắt đã để lộ ý nghĩ của anh trai tôi. Véra hiểu. Chị vớ lấy áo khoác, đưa mắt
nhìn bàn ăn mà chị đã bày biện, quay lại cất hai chiếc ly uống rượu vang vào
tủ, vì Michel sẽ chẳng bao giờ nghĩ đến việc dọn chúng, rồi chị ra về.

* * *

Và tôi đã vô cùng ngạc nhiên khi đến nhà anh. Michel mở cửa cho tôi,

anh đang đeo tạp dề. Không nói lời nào, anh dẫn tôi vào phòng ăn. Tôi chưa
bao giờ tưởng tượng được anh lại vất vả đến thế để tiếp đón tôi. Anh bỏ vào
bếp rồi quay trở lại, trên tay bê một cái nồi và đặt nó lên một tấm lót đĩa. Tôi
mở vung và hít hà làn khói bốc lên.

- Anh học nấu ăn từ khi nào vậy?

- Nếu anh không nhầm, thì đây là lần đầu tiên em đến thăm anh trước

khi đi công tác. Thực ra, ý anh muốn nói là đến thăm gấp gáp như thế này.
Thế nên, anh đã suy nghĩ rất nhiều từ lúc em gọi điện, và đã nghĩ rằng có
chuyện gì đó không ổn, rằng em không muốn nói chuyện đó với anh qua
điện thoại, chính vì thế em mới đến đây. Logic thôi.

- Nhưng một lập luận logic cũng có thể sai. Nhất là với một cô em gái

phức tạp như em gái anh.

- Đúng, có thể thế lắm. Tuy nhiên…

- Tuy nhiên, – tôi tiếp lời anh, – mọi chuyện đều ổn cả, em chỉ muốn

được ngồi cùng anh thôi.

Michel chăm chú nhìn chiếc đèn chùm trên đầu chúng tôi và hít một

hơi thật sâu.

- Vậy là em không muốn ba và Maggie nghe thấy những gì em sắp nói

với anh. Logic thôi.

- Em đề nghị anh trong tối nay hãy quên những gì là logic đi, bởi vì

chẳng còn thứ gì logic nữa. Nhưng em không muốn chuyện này khiến anh
rối trí. Em đến đây để tâm sự với anh một điều bí mật. Anh đã không hoàn
toàn nhầm, em đi công tác không hẳn là vì lợi ích của tờ báo, mặc dù em đã

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.