CÔ GÁI CUỐI CÙNG CỦA DÒNG HỌ STANFIELD - Trang 122

- Chị vẫn làm việc ở Sun sao? – Édouard ngạc nhiên.

- Thế em muốn chị làm việc ở đâu?

- Chẳng đâu cả, thế đấy. Người ta bảo em là chị đã thôi việc từ dạo đầu

hè rồi.

- Thế thì người ta nói linh tinh với anh rồi, – May xen vào. – Chị gái

anh được ban biên tập đánh giá rất cao. Vì chuyện cô ấy sắp trở thành phóng
viên cũng không hẳn là không thể.

- Thế cơ đấy! Xin lỗi vì đã nghe theo những kẻ miệng lưỡi độc địa. Tôi

rất ấn tượng đấy. Thế còn cô, cô làm gì ở Sun?

Bữa ăn là một chuỗi dài trao đi đổi lại những câu hỏi và câu trả lời giữa

May và Édouard, giúp họ làm quen với nhau. Sally-Anne không vì thế mà
phật lòng. Ít ra, cuộc trò chuyện đó cũng choán hết tâm trí của em trai cô,
giúp cô khỏi phải nói dối. Cô đâu có ngốc. Những bữa trưa hằng quý mà em
trai áp đặt cho cô không có mục đích nào khác ngoài thu thập thông tin về
cô. Édouard là một tên gián điệp bẩn thỉu phục vụ cho bà mẹ, bởi vì bà quá
kiêu ngạo nên khó có thể có chuyện bà đích thân đến hỏi han con gái mình
về cuộc sống của cô, một cuộc sống bê tha trong mắt bà.

Bằng chứng là bà Hanna, một khách quen của câu lạc bộ, lại như thể

ngẫu nhiên không bao giờ có mặt khi Sally-Anne phải đến đó ăn trưa.

Trong lúc một nhân viên phục vụ rót cà phê vào cốc của May, Édouard

hỏi cô có thích xem kịch không. Đoàn diễn viên đã đạt được thành công phi
thường tại New York trong vở diễn của Harold Pinter sẽ biểu diễn ở
Baltimore vào ngày mai. Phản bội đích thực là một kiệt tác, không nên bỏ lỡ
vì bất kỳ lý do gì, anh khẳng định. Một người bạn đã tặng anh hai ghế ở vị
trí tuyệt đẹp và anh cần một cô bạn gái đi cùng.

- Em không còn đi chơi với cô nàng tóc vàng xinh đẹp đó nữa sao? –

Sally-Anne hỏi với vẻ ngây thơ. – Mà cô ta tên là gì ấy nhỉ? Em biết chị
muốn nói đến ai mà, cô con gái nhà Zimmer ấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.