CÔ GÁI CUỐI CÙNG CỦA DÒNG HỌ STANFIELD - Trang 124

- Cậu lại trưng cái bộ mặt ấy ra nữa rồi! Tớ hứa là sẽ về ngay sau khi

kết thúc vở diễn.

- Tớ nghi lắm, nhưng tớ đã cảnh báo cậu trước rồi. Ngược lại, đừng có

nói gì về dự án của chúng ta với Édouard đấy.

- Tớ đã hiểu thông điệp này từ hôm qua rồi, cảm ơn cậu về cú đạp đó.

Đã xảy ra chuyện gì giữa cậu và em trai cậu thế? Cậu không bao giờ kể về
cậu ấy. Tớ gần như đã quên mất sự tồn tại của cậu ấy, tại sao…

- Bởi vì các thành viên trong gia đình tớ là những kẻ bịp bợm; trong

nhà Stanfield, mọi thứ đều chỉ là bề ngoài và dối trá. Mẹ tớ cai trị cả dòng
tộc, ba tớ là một người yếu đuối.

- Cậu nói hơi quá lời rồi Sally, ba cậu là một anh hùng chiến tranh.

- Tớ không nghĩ là đã từng kể với cậu chuyện đó nhỉ?

- Cậu thì không, nhưng có người đã kể với tớ.

- Ai vậy?

- Tớ không nhớ nữa… Được rồi, – May thở dài, – khi chúng ta trở nên

thân thiết với nhau, tớ đã đi nhặt nhạnh một vài thông tin chỗ này chỗ khác.
Đừng giận tớ, bệnh nghề nghiệp thôi mà; với lại đó cũng là dấu hiệu cho
thấy tớ quan tâm đến cậu. Dù sao đi nữa, tớ cũng chưa bao giờ nghe ai nói
xấu ba mẹ cậu, ba cậu thì lại càng không, thành công của ông khiến mọi
người ngưỡng mộ.

- Ông ấy không phải người như cậu tưởng đâu, và thành công đó là của

mẹ tớ chứ không phải của ba tớ. Nhưng với cái giá nào mới được chứ!

- Cậu đang nói đến chuyện gì vậy?

- Chúng ta còn chưa đủ thân thiết đến mức tớ có thể tiết lộ với cậu, –

Sally-Anne thẳng thừng đáp lại.

May đứng dậy trong bồn tắm, cầm lấy tay Sally-Anne, đặt lên bầu ngực

trần của mình rồi hôn bạn.

- Thế này thì chúng ta đã đủ thân thiết chưa?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.