CÔ GÁI CUỐI CÙNG CỦA DÒNG HỌ STANFIELD - Trang 184

- Bức thư mà anh ta hoàn toàn có thể tự viết cho mình. Mà tại sao anh

ta lại ngạc nhiên trước bức ảnh đó, nếu anh ta đã biết là mẹ anh ta và mẹ
chúng ta có trao đổi thư từ với nhau?

- Anh ta không biết chuyện đó, là Michel đã kể với chị. Đừng nói gì với

anh ấy, Maggie nhé. Chị đã hứa với anh ấy là sẽ giữ bí mật. Chị đã gọi cho
anh ấy cả chục lần từ khi đến Baltimore để anh ấy gửi cho chị những bức
thư còn lại.

- Thế trong cái gia đình này còn những bí mật nào mà em không được

tiếp cận nữa không? Ba tiết lộ với chị rằng mẹ đã lập ra một tờ báo ở
Baltimore, còn Michel thì đưa cho chị một bức thư mà anh ấy chưa bao giờ
kể với em… Em bị bệnh dịch hạch hay sao?

- Ba không hề có ý muốn kể với chị, ba và chị cùng đi ăn kem, thế rồi

trong lúc trò chuyện ba đã vô tình buột miệng để lộ chuyện đó.

- Chị mà kể với em là ba đưa chị đến hàng kem Ben & Jerry là em gác

máy luôn đấy.

- Còn về Michel, chị đã đến nhà anh ấy trước hôm đi, và chị không biết

tại sao anh ấy lại bỏ bức thư vào trong túi áo khoác của chị.

- Chị đến thăm anh Michel trước hôm đi, trong khi lại nhờ ba làm trung

gian để chuyển lời tạm biệt đến em… Tuyệt thật đấy. Nếu em không hề quan
trọng đến thế, thì em không hiểu em có thể giúp chị được việc gì đây.

- Em đã giúp chị rồi, bằng cách khuyên chị phải cảnh giác với George-

Harrison.

- Và không phải chỉ cảnh giác đôi chút đâu đấy. Nếu thực sự hai bà mẹ

đã cất giấu một kho báu ở đâu đó, thì em mong chị sẽ tìm ra nó trước anh ta.
Chủ ngân hàng của em đã từ chối nâng hạng mức thấu chi rồi.

- Em có thể làm việc mà, đó cũng là một trong rất nhiều cách để kiếm

sống.

- Em đang tiếp tục học lại, em không thể làm mọi việc cùng lúc được.

- Ở tuổi ba mươi lăm ư?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.