CÔ GÁI CUỐI CÙNG CỦA DÒNG HỌ STANFIELD - Trang 191

cung sách và tài liệu này. Tôi xem đồng hồ, lúc này ở Croydon đang là ba
giờ chiều, và tôi biết một người có thể giúp mình.

Trung thành với vị trí của mình, Véra trả lời điện thoại ngay lập tức.

Chị hỏi thăm tin tức của tôi rồi nói sẽ đi tìm Michel. Nhưng chị mới là người
tôi muốn nói chuyện. Chị cảm thấy rất vui khi tôi hỏi về cách thức sắp xếp
tài liệu lưu trữ trong một thư viện giống như thư viện của chị, mặc dù có hơi
rộng hơn một chút, tôi thú nhận với chị như vậy. Và phải tìm ấn bản của một
tuần báo phát hành vào cuối những năm 1970 ở chỗ nào.

- Ở bộ phận vi phiếu, – chị trả lời. – Chúng tôi cất giữ báo chí cũ bằng

cách ấy.

Nếu đang ở gần, có lẽ tôi sẽ ôm choàng lấy chị.

- Cô chắc chắn là không muốn tôi gọi Michel chứ? Anh ấy sẽ rất vui

nếu được nói chuyện với cô đấy. Tôi vừa mới thấy anh ấy đi qua trước mặt
tôi, cô đừng bỏ máy nhé.

Tôi nghe thấy tiếng thì thầm… rồi anh trai tôi cầm máy.

- Em không cho anh biết tin tức của em, nhưng anh biết rằng em đã đến

nơi an toàn. Anh xem thời sự và không có chiếc máy bay nào bị nổ tung kể
từ khi em xuất phát.

- Đó cũng là một trong những cách để biết chắc rằng em vẫn còn sống,

– tôi trả lời anh. – Em đã cố gọi cho anh nhiều lần, nhưng không lần nào anh
trả lời cả.

- Logic thôi, điện thoại di động bị cấm sử dụng ở đây. Và khi ở nhà thì

anh lại tắt máy.

Tôi muốn nói chuyện riêng với anh trai, nên đi cách xa George-

Harrison đủ để anh ta không nghe thấy tôi nói gì.

- Anh Michel này, em đã đọc bức thư gửi cho mẹ rồi.

- Anh không muốn em kể về nó với anh, thỏa thuận của chúng ta là thế

mà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.