CÔ GÁI CUỐI CÙNG CỦA DÒNG HỌ STANFIELD - Trang 192

- Và em cũng định tuân thủ nó, nhưng anh đã nói với em về một cái

rương trong đó có những bức thư khác nữa.

- Tổng cộng là ba mươi bức.

- Nếu anh không muốn đọc chúng giúp em, anh có thể gửi chúng đến

đây cho em được không?

- Không, mẹ đã ra lệnh cho anh phải luôn giữ chúng bên mình.

- Chết tiệt, Michel này, mẹ chết rồi, và em cần những bức thư đó.

- Để làm gì?

- Anh đã trách em là chỉ biết quan tâm đến những người xa lạ mà

không quan tâm đến người thân của mình, em đang sửa chữa khuyết điểm
đó đây.

Tôi nghe thấy tiếng anh thở đứt quãng. Do lỗi của tôi, anh trai tôi vừa

chìm vào cơn hoảng loạn. Đầu óc anh cần logic, anh phải dựa vào logic để
có thể đưa ra quyết định. Trong suy nghĩ của anh, không được phép có điều
gì bất hợp lý, và điều tôi vừa yêu cầu anh khiến anh phải đối mặt với một
mâu thuẫn lớn, phản bội mẹ mình hay cho phép em gái mình sửa chữa
những gì anh vốn coi là một điều bất công.

Lúc này đây, khi đang ở xa anh, tôi phát hoảng với ý nghĩ mình đã gây

ra một cơn khủng hoảng, khi mà anh bắt đầu run lẩy bẩy, vừa rên rỉ vừa lấy
hai tay ôm đầu. Tôi không có quyền làm thế, hơn nữa đó còn là nơi anh làm
việc, lại còn trước mặt người phụ nữ duy nhất mà anh thấy hai người rất
hiểu nhau, theo cách anh vẫn nói. Tôi những muốn quay ngược trở lại, xin
lỗi anh vì đã đi quá xa, nhưng quá muộn rồi; Véra đã lại cầm máy.

- Mong cô đừng giận vì tôi cắt ngang câu chuyện giữa hai người, tôi hy

vọng thế, nhưng tôi cần Michel đi tìm giúp tôi mấy cuốn sách trong phòng
lớn.

Chị đã tỏ ra mình là người độ lượng và hiểu chuyện hơn tôi rất nhiều,

và tôi cảm thấy thật đáng xấu hổ. Tôi cảm ơn chị rồi xin lỗi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.