CÔ GÁI CUỐI CÙNG CỦA DÒNG HỌ STANFIELD - Trang 208

- Hãy đến xưởng, nói với quản đốc là sáng nay bồ câu đã bay ngang

bầu trời, anh ấy sẽ đưa cho các anh một cái túi dết, bên trong đựng những
thứ cần thiết.

- Rồi sau đó thì sao? – Titon hỏi.

- Sau đó, các anh sẽ trà trộn với những người khác rồi kín đáo đặt dụng

cụ bên dưới các dây chuyền lắp ráp.

Dụng cụ là những đoạn ống máng mà họ mới xoáy được. Một cái nút

được bắt bằng đinh ốc vào mỗi bên, một cái lỗ để nhét ngòi nổ bằng bùi
nhùi, ngòi nổ này cắm sâu vào những thanh ablonit lấy được từ những thợ
mỏ thân du kích làm việc trong nhà máy của công trường đá.

- Đến trưa, công nhân sẽ ra sân nghỉ. Các anh sẽ châm ngòi nổ, cứ đếm

một giây cho một centimet dây cháy, tổng cộng các anh có hai phút để rút lui
khỏi đó. Khi bom nổ, các anh sẽ nhân lúc hỗn loạn để trốn thoát.

Một cái nồi to treo trong lò sưởi, bên trên đám than vẫn còn nóng rực,

Robert và Titon mỗi người múc cho mình một bát xúp. Phải ăn một chút, vì
chỉ khi đêm xuống trở lại họ mới về đến căn cứ.

Hai cha con Goldstein ra khỏi phòng. Sam bước đến bắt tay Robert. Và

cuối cùng, ông choàng tay ôm lấy anh rồi thì thầm vào tai anh:

- Cẩn thận đấy nhé, tôi không hề muốn phải giữ lời hứa của mình đâu.

Tựa lưng vào cánh cửa, Hanna quan sát họ, cô vẫn chìm đắm trong im

lặng. Robert khẽ đưa tay vẫy cô, anh vớ lấy bọc đồ rồi cùng Titon bước ra
ngoài.

Họ đi xuống con đường cắt ngang khu rừng và cưỡi lên một chiếc xe

đạp đôi đang nằm chờ dưới một gốc cây bên vệ đường.

Titon ngồi đằng trước, còn Robert ngồi đằng sau. Titon hỏi giữa anh và

cô thiếu nữ người Do Thái có chuyện gì. Cách cô nhìn anh chẳng đánh lừa
được ai.

- Dù sao, cô ấy cũng còn hơi trẻ con, – Robert trả lời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.