CÔ GÁI CUỐI CÙNG CỦA DÒNG HỌ STANFIELD - Trang 211

Đến giữa trưa, chúng đưa anh vào một phòng tra tấn và ra sức tẩn anh.

Những cú đánh dội xuống như mưa. Một gã cảnh sát bước vào, ra lệnh cho
đám lính bảo an dừng ngay lại và rời khỏi căn phòng.

- Tôi là thanh tra Vallier, tôi rất tiếc về cách đối xử mà họ đã dành cho

anh, – hắn nói. – Chúng tôi tưởng anh là người Anh, nhưng anh lại là người
Mỹ, đúng không? Tôi không có gì chống lại đồng bào của anh cả, thậm chí
là ngược lại. Gary Cooper, John Wayne, toàn là những nhân vật đáng nể. Vợ
tôi hâm mộ Fred Astaire cuồng nhiệt. Tôi thì thấy anh ta hơi mềm yếu ủy
mị, nhưng phải thú thật với anh là anh ta có đôi chân thật sự tài năng.

Và Vallier nhảy vài bước theo điệu clacket để bầu không khí bớt căng

thẳng.

- Tôi vốn tính tò mò, có lẽ là bệnh nghề nghiệp. Thế nên tôi tự hỏi một

người Mỹ có thể mưu đồ gì trên một chiếc xe đạp đôi cùng một kẻ khủng
bố. Và trước khi anh trả lời, hãy để tôi chia sẻ với anh hai giả thiết nảy ra
trong đầu tôi. Giả thiết thứ nhất là hắn cho anh đi nhờ xe và anh không hề
biết kẻ xảo trá đó là bè lũ của những kẻ nào. Giả thiết thứ hai là anh đi cùng
hắn. Đương nhiên hệ quả của hai giả thiết đó không hề giống nhau. Hãy để
tôi suy nghĩ thêm trước khi lên tiếng… Nếu anh đi nhờ xe hắn, vậy tại sao
hắn lại một mình đạp một chiếc xe đôi? Anh thấy không, chuyện đó là
không khớp và thật tai hại. Bởi vì nếu cấp trên của tôi cũng tự hỏi mình câu
đó, thì tôi không biết làm thế nào để lôi anh ra khỏi nanh vuốt của họ. Thế
nên, trước khi họ đi ăn trưa về, tôi sẽ tiết lộ với anh một bí mật nhỏ. Có hai
cánh cửa để ra khỏi sở cảnh sát. Một cánh cửa thông ra một khoảnh sân nhỏ,
chính là nơi họ sẽ bắn anh. Tòa án của chúng tôi đã quá bận với việc xét xử
những kẻ khủng bố người Pháp rồi, vả lại, dù sao thì một người Mỹ đến đất
của chúng tôi để kết bè kết đảng với chúng cũng không có quyền được mang
ra xét xử. Gián điệp nước ngoài bị coi là vũ khí của quân đội. Bây giờ, việc
của anh là suy nghĩ cho kỹ về những gì sắp nói với tôi. Anh còn trẻ, còn cả
một cuộc đời trước mặt, sẽ thực sự đáng tiếc cho anh nếu cuộc đời đó sắp
kết thúc. À phải rồi, tôi thật ngốc quá, tôi quên chưa nói với anh về cánh cửa
thứ hai. Ta hãy hình dung là anh nói cho tôi biết vài cái tên cũng như địa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.