CÔ GÁI CUỐI CÙNG CỦA DÒNG HỌ STANFIELD - Trang 229

kiếp của tớ đã khiến cậu sung sướng biết bao, tớ không muốn phá hỏng niềm
hạnh phúc của cậu, mặc dù nó khiến tớ rất bực mình. Tớ đã sai rồi, tớ xin lỗi
cậu, nhưng tớ cầu xin cậu, hãy là kẻ đồng lõa với tớ cho đến khi cuộc phiêu
lưu này kết thúc. Chúng ta phải xuất bản tờ báo và nếu cậu không thể nào
tha thứ cho tớ, sau đó chúng ta sẽ chia tay nhau.

May ngồi thẳng dậy trên giường, ánh mắt hoảng hốt.

- Bây giờ thì chính tớ mới là người muốn biết cậu đang nói về chuyện

gì.

Hai cô gái nhìn nhau nghi hoặc và khó hiểu. Sally-Anne là người lên

tiếng trước.

- Tớ đang nói về cú đánh lén của mẹ tớ, bà ấy đã thu xếp để khoản vay

của chúng ta bị từ chối, cậu còn muốn tớ nói về chuyện gì nữa chứ? Chúng
ta nợ đầm đìa rồi, và tờ ngân phiếu mà bà ấy đã ném vào mặt tớ cũng không
đủ để chúng ta trả hết chỗ nợ đó. Lẽ ra cậu không nên đập vỡ bát đĩa, thậm
chí chúng ta chẳng còn tiền mà mua bát đĩa mới nữa kia. Tớ không còn bí
mật nào với cậu nữa.

May cúi xuống nhặt tờ Baltimore Sun dưới chân giường. Cô đưa cho

Sally-Anne và chỉ tay vào một mục nhỏ mà cô đã khoanh tròn.

Nhân một dạ tiệc hóa trang sẽ diễn ra trong dinh thự của ngài Robert

Stanfield và vợ ông là bà Hanna vào cuối tháng này, lễ đính hôn của con
trai ông bà là Édouard với cô Jennifer Zimmer, con gái ông Fitzgerald và bà
Carol Zimmer, người thừa kế ngân hàng mang tên họ, sẽ được tổ chức.

- Tớ không được mời, – Sally-Anne nấc lên, – họ đã tách tớ khỏi lễ

đính hôn của chính em trai tớ. Thế còn cậu, cậu cũng chỉ biết chuyện này
nhờ đọc báo sao? – Cô thở dài, mệt mỏi.

Cô lại gần May và choàng tay ôm lấy bạn.

- Tớ thề với cậu là tớ không hề biết gì cả.

May để mặc Sally-Anne vỗ về mình trong vòng tay, má áp má.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.